…
NÄm má»i qua ÄÆ°á»£c và i ngà y, Yến Tá» Nhi Äã từ Anh trá» vá», mà và i ngà y tá»i, á» trưá»ng cÅ©ng bắt Äầu nghá» Äông, LÄng Sóc tiá»n thá» quay vá» nhà chÃnh, vui vẻ cùng Yến Tá» Nhi, vá» chuyá»n ÄÃnh hôn, cái nà y không cần Äến hai ngưá»i bá»n há» quan tâm.
LÄng Sóc tuy là bên cạnh Yến Tá» Nhi, nhưng mà ngà y nà o cÅ©ng Äá»u gá»i Äiá»n thoại cho Cá»c VÅ©, ÄÆ¡n giản là m muá»n giám sát từ xa chuyá»n Än uá»ng cá»§a Cá»c VÅ©.
Là m hại Yến Tá» Nhi lên cÆ¡n “Ghen”, rất muá»n nhìn thấy “Quản gia” khiến cho LÄng Sóc trong lúc hẹn hò vá»i cô mà vẫn nhung nhá», bá» LÄng Sóc lạnh lùng từ chá»i.
Trong lòng Yến Tá» Nhi lưu lại má»t nút thắt, tuy mặt vẫn cưá»i, cÅ©ng không há» nhắc Äến chuyá»n nà y nữa.
—
Thi Lá» có má»t cảm giác, cảm giác thấy lúc nà y mẹ tháºt sá»± không thá» vượt qua ÄÆ°á»£c nữa, cÅ©ng không biết là có thá» vượt qua ÄÆ°á»£c cái tết Äang gần ká» trong gang tấc nữa hay không.
Cá»c VÅ© muá»n ÄÆ°a mẹ Äến bá»nh viá»n, mẹ không chá»u Äi, bá»i vì Äi thì cÅ©ng phải dùng Äến tiá»n, bá»nh vá»n Äã không thá» chữa ÄÆ°á»£c rá»i, bằng không, Äã nhiá»u nÄm qua cÅ©ng không phải dá»±a và o má»t mình Cá»c VÅ©, nếu như có thá» chữa cho tá»t, mẹ cÅ©ng Äã Äến bá»nh viá»n từ lâu, cÅ©ng không cần chá» cho Äến bây giá».
Chá» là mẹ không yên lòng vá» VÅ© Nhi cá»§a mẹ, hÆ¡n nữa, trong lòng mẹ vẫn còn cất giấu má»t bà máºt.
Mẹ rất sợ nếu nói ra, VÅ© Nhi cá»§a mẹ vá»n Äã rất khá» rá»i, nếu như VÅ© Nhi nghe ÄÆ°á»£c bà máºt cá»§a mẹ, sẽ trá» nên như thế nà o Äây? Sẽ cà ng khá»n khá» hÆ¡n sao.
“Khụ khụ.” Thi Lá» cầm khÄn che miá»ng ho nhẹ, Cá»c VÅ© thì má»t tay Äang bưng chén thuá»c vừa sắc xong còn bá»c khói, má»t tay vén rèm cá»a Äi và o, vá»i và ng Äem khÄn tay giấu và o trong chÄn, ngẩng Äầu cưá»i dá»u dà ng, nói: “VÅ© Nhi, cẩn tháºn nha con, coi chừng nóng.”
Cá»c VÅ© Äặt chén thuá»c xuá»ng cái bà n nhá» Äầu giưá»ng mẹ xong má»i nói: “Không có gì Äâu, không nóng mẹ ạ. Mẹ, hôm nay mẹ uá»ng Än gì, lát nữa con là m.”
Ngón tay gầy guá»c cá»§a Thi Lá» nhẹ nhà ng vuá»t ve sợi tóc lòa xòa trưá»c trán cá»§a Cá»c VÅ©, nói: “Mẹ muá»n Än gà nưá»ng, còn có Äáºu hÅ© nữa.”
“Dạ, mẹ uá»ng thuá»c xong con sẽ Äi mua, bây giá» con ra ngoà i là m bà i táºp má»t xÃu nha.” Vừa nói, Cá»c VÅ© vừa quay ngưá»i Äá»nh Äi.
Thi Lá» vá»i kéo Cá»c VÅ© lại, Äá» cho con ngá»i xuá»ng bên giưá»ng, nói: “VÅ© Nhi, á» cạnh mẹ nói chuyá»n chút Äi con.”
“Dạ.” Cá»c VÅ© Äáp nhẹ, nhìn khuôn mặt tái nhợt cá»§a mẹ, trong ngưá»i rất khá» sá», khá» sá» Äến mức cáºu muá»n rá»t nưá»c mắt, nhưng mà cáºu không thá». Mẹ không chá»u Äi bá»nh viá»n, lại luôn dùng ánh mắt rất không nỡ nhìn cáºu, cáºu mÆ¡ há» cảm thấy, bá»nh cá»§a mẹ Äã không xong rá»i.
Cáºu cÅ©ng giá»ng mẹ, Äá»u không nói ra, mẹ cáºu không nỡ bá» cáºu, cáºu cÅ©ng không nỡ bá» bẹ, giá»ng như chá» cần cưá»i như thế nà y, bầu không khà nặng ná» gần như không thá» ÄÆ°á»£c kia lại như chẳng há» tá»n tại.
Nhưng cả hai Äá»u biết, chá» là lừa mình dá»i ngưá»i.
Cái chết, Äang lượn lá» dưá»i hiên nhà cá»§a hai mẹ con.
Thi Lá» há»i: “VÅ© Nhi, thá»i gian nà y sao không thấy con Äi qua bên nhà bạn há»c tên LÄng Sóc gì Äó váºy con? Có phải là …”
Cá»c VÅ© cÅ©ng biết mẹ há»i ra cÅ©ng không có ý gì, chá» cưá»i nhẹ nói: “Mẹ, mẹ cứ yên tâm, LÄng Sóc anh ấy không có Äuá»i viá»c con, chá» là Äang nghá» Äông, cho nên anh ấy vá» á» trong nhà chÃnh, chá» dặn con má»t tuần qua dá»n dẹp nhà cá»a má»t lần lÃ ÄÆ°á»£c. HÆ¡n nữa, mẹ cÅ©ng thấy mà , ngà y nà o anh ấy cÅ©ng gá»i Äiá»n thoại cho con mà .”
Thi Lá» cÅ©ng cưá»i theo, trong lòng Äá»t nhiên lại nảy lên má»t suy nghÄ©, chá» là suy nghÄ© nà y cÅ©ng không có biá»n pháp nà o thá»±c hiá»n ÄÆ°á»£c, có lẽ, Äứa bé kia sẽ Äá»ng ý cÅ©ng không chừng, mẹ phải thá» xem có ÄÆ°á»£c hay là không?!
“VÅ© Nhi cÅ©ng Äâu có nói vá»i mẹ, má»i ngà y LÄng Sóc gá»i cho VÅ© Nhi nói chuyá»n Äâu.”
“Mẹ, Äâu phải con không nói vá»i mẹ Äâu, chá» là má»i ngà y anh ấy gá»i Äiá»n thoại toà n giục con Än nhiá»m cÆ¡m thôi.”
“Hi hi, thấy VÅ© Nhi có bạn quan tâm, mẹ vui lắm! Nếu có má»t ngà y mẹ tháºt sá»± phải Äi, VÅ© Nhi vẫn còn có bạn.”
“Mẹ, mẹ sẽ tá»t mà .” Cá»c VÅ© nghe Thi Lá» nói, Äôi mắt cÅ©ng Äá» hoe, lá»i nói cÅ©ng nghẹn Äi, có chút không tiếp nháºn ÄÆ°á»£c, vá»i và ng bưng chén thuá»c qua, cá» nói tháºt thoải mái: “Mẹ, uá»ng thuá»c nà o, hết nóng rá»i.”
Thi Lá» nháºn chén thuá»c uá»ng xong, tá»± mình cầm chén Äặt lại xuá»ng bà n, rá»i lại nháºn lấy nưá»c lá»c Cá»c VÅ© ÄÆ°a lên súc miá»ng, mắt thấy Cá»c VÅ© cầm chén thuá»c không cùng li không Äá»nh rá»i khá»i phòng, nói: “VÅ© Nhi, những gì mẹ nói Äá»u là sá»± tháºt, ngưá»i cá»§a mình ra sao mẹ biết mà , nhân lúc bây giá» còn tá»nh táo, còn có thá» nói chuyá»n, mẹ chá» là muá»n nói vá»i con, con cÅ©ng Äừng thương tâm quá, mẹ Äã là m phiá»n con lâu lắm rá»i, bá»i vì muá»n nhìn thấy VÅ© Nhi lá»n lến như thế nà o, bây giá» biết rá»i, VÅ© Nhi là má»t Äứa trẻ kiên cưá»ng, cho nên dù mẹ Äi, VÅ© Nhi cÅ©ng không cần sợ, mẹ sẽ á» trên thiên Äà ng nhìn VÅ© Nhi.”
Nói tá»i Äây, Thi Lá» ngừng má»t chút, má»i tiếp tục nói: “HÆ¡n nữa, VÅ© Nhi, mẹ có mất, con cÅ©ng không phải còn lại má»t mình, tháºt ra, cha con vẫn còn sá»ng.”
Rá»t cuá»c nói ra rá»i, Thi Lá» thá» dà i má»t hÆ¡i, nhìn bóng lưng cứng ngắc cá»§a con, mẹ không tưá»ng tượng ra ÄÆ°á»£c khuôn mặt con giá» Äây Äang khá» sá» thế nà o.
Không khà cũng im lặng vô cùng.
Thi Lá» nhìn bóng lưng cứng còng cá»§a con dần run rẩy nhè nhẹ, khóe mắt cá»§a mẹ cÅ©ng ưá»t nưá»c, cá» há»ng nghẹn lại, Äôi môi mấy máy và i lần má»i nói ÄÆ°á»£c thà nh câu: “VÅ© Nhi, lại Äây, nghe mẹ nói cho hết, nếu như bây giá» không nói ra, mẹ sợ sẽ không có Äá»§ can Äảm cùng quyết tâm nói ra thêm lần nà o nữa.”
Cá»c VÅ© dùng á»ng tay áo quẹt lên mặt và i cái, cầm cái chén không cùng li không quay lại giưá»ng ngá»i xuá»ng, hÃt hÃt cánh mÅ©i, cá» ná» nụ cưá»i vui vẻ: “Mẹ, mẹ nói Äi, con nghe Äây. Chá» cần mẹ Äừng nói cái gì mà không còn cÆ¡ há»i nà y ná», con nghe Äau lòng lắm. Mẹ sẽ sá»ng rất lâu là , còn phải nhìn con sau nà y kết hôn sinh con nữa chứ.”
“Uh, tất nhiên là mẹ muá»n rá»i, mẹ còn muá»n gặp bạn gái cá»§a VÅ© Nhi nữa, nhưng mà mẹ không muá»n gạt VÅ© Nhi, bá»i vì VÅ© Nhi lá»n rá»i.” Thi Lá» dá»u dà ng vuá»t ve khuôn mặt Cá»c VÅ©, “Những lá»i nà y mẹ chôn á» trong lòng Äã mưá»i mấy nÄm rá»i, cÅ©ng nên Äá» cho VÅ© Nhi biết. Chá» là mẹ hi vá»ng VÅ© Nhi sau khi nghe xong thì không giáºn mẹ.”
“Mẹ, sẽ không Äâu, con không bao giá» giáºn mẹ Äâu.” Cá»c VÅ© vá»i và ng nói.
“Hi hi, mẹ nghe VÅ© Nhi nói như váºy thì an tâm rá»i. VÅ© Nhi, con từ nhá» Äã hiá»u chuyá»n, mẹ cÅ©ng biết con á» ngoà i phải chá»u rất nhiá»u chuyá»n bất công, có mấy lần con vừa khóc vừa chạy vá», há»i mẹ tại sao con không có cha, mà ngưá»i khác lại có, mẹ còn nhá» lúc Äó mắng con rất hung dữ, lại còn Äánh con, sau Äó, con cÅ©ng không còn há»i nữa. Tháºt ra, vá»n là lá»i cá»§a mẹ vá»i cha con, Äá» con phải chá»u khá» cùng cha mẹ. Mẹ và cha con là anh em há», bá»i vì bá» ngưá»i nhà phát hiá»n Äang yêu nhau, cho nên cùng bá» trá»n khá»i nhà , sau Äó Äến thà nh phá» nà y thay tên Äá»i há» trụ lại Äây.”
“Nhà cá»§a cha mẹ cÅ©ng không phải thuá»c hà ng già u có gì, chá» thuá»c dạng bình thưá»ng á» quê, nhiá»u nÄm Äã qua rá»i, hoặc Äã mất, hoặc cÅ©ng Äã quên mất cha mẹ rá»i, nghÄ© lại, mẹ vá»i cha con Äúng là rất bất hiếu! Mặc ká» là lúc trưá»c hay là lúc nà y, nhưng mà tình cảm cá»§a mẹ vá»i cha con lúc ấy á» quê bá» xem là chuyá»n trá»i Äất không thá» dung tha; cha mẹ vì tình yêu cá»§a mình, mà bá» trá»n khá»i nông thôn lưu lạc Äến thà nh phá», bằng cấp không có kinh nghiá»m là m viá»c cÅ©ng không cho nên cuá»c sá»ng cá»§a cha mẹ rất cá»±c, nhưng mà cha mẹ yêu nhau, cho nên cÅ©ng không còn cảm thấy cá»±c khá» nữa.”
“Äến thà nh phá» nà y không lâu, mẹ Äã có thai con, lúc ấy mẹ rất sợ, Äứa con cáºn huyết rất dá»
có chuyá»n, nhưng mà , cha cá»§a con thì rất mong chá» ngà y con ra Äá»i, nói, mặc ká» là con có bá» táºt nguyá»n hay thiá»u nÄng, thì vẫn yêu con vô cùng. Lá»i nói nà y, không có ngưá»i phụ nữ nà o nghe xong lại không cảm Äá»ng.
“Bá»i vì như thế, cuá»c sá»ng cÅ©ng cà ng thêm túng bấn, vì Äá» cho mẹ có thá» Än ngon hÆ¡n má»t chút, Äá» cho con có thá» phát triá»n khá»e mạnh, cha con cái gì cÅ©ng là m, khi Äó, cha con chá» má»i mưá»i tám tuá»i. Sau Äó, khi con ÄÆ°á»£c sinh ra, cha con vui muá»n phát Äiên, bá»i vì ngoại trừ trên trán con có cái bá»t, thì trà lá»±c cá»§a con hoà n toà n bình thưá»ng, cÆ¡ thá» cÅ©ng…” Thi Lá» Äá»t nhiên ngừng lại, cái câu [cÆ¡ thá» cÅ©ng hoà n toà n khá»e mạnh] nghẹn lại á» trong cá» há»ng không cách nà o nói ra ÄÆ°á»£c.
Bất quá Cá»c VÅ© không có nghe ÄÆ°á»£c, há»i ngược lại: “Váºy chân cá»§a con?” Cá»c VÅ© tưá»ng rằng chân cá»§a cáºu là bá» táºt bẩm, sinh, nhưng lúc nà y nghe mẹ nói, hình như là có là do gì Äó má»i khiến cho chân trái bá» táºt.
Từng giá»t nưá»c mắt mang theo bi thương chất chá»ng cá»§a Thi Lá» theo nhau tuôn ra khá»i khóe mắt, bà n tay Äang nhẹ nhà ng vuá»t ve tóc cá»§a Cá»c VÅ© cÅ©ng buông thõng xuá»ng, Äặt xuá»ng dưá»i chÄn, tiếp tục nhẹ nhà ng nói: “Chân trái cá»§a con là vì cha con không cẩn tháºn là m gãy.”
“A.” Cá»c VÅ© giáºt mình kêu nhá» má»t tiếng, Äôi mắt má» to, trà n Äầy khó hiá»u.
“VÅ© Nhi, cha con rất thương con, má»i lần á» bên ngoà i là m thuê vá» nhà , cha nói chá» cần nhìn thấy VÅ© Nhi thì bao nhiêu khá» cá»±c cÅ©ng không còn nữa. Khi Äó, VÅ© Nhi chá» má»i má»t tuá»i rưỡi, cÅ©ng rất quấn quÃt cha, chá» cần Äến chiá»u, VÅ© Nhi sẽ ngá»i ngoà i sân Äợi cha vá». Bá»i vì khi cha con vá» sẽ luôn Äó Äem theo Ãt quà vặt cho VÅ© Nhi, hi hi, mẹ nghÄ© VÅ© Nhi nhất Äá»nh là bá» mấy món Än vặt nà y dụ dá» rá»i. Cha con thÃch nhất là chá»t lét cho VÅ© Nhi bá» nhá»t, ai bảo VÅ© Nhi cưá»i khanh khách lên lại dá»
thương như váºy chứ. VÅ© Nhi thÃch nhất lÃ ÄÆ°á»£c cha con bế tung lên cao.”
Nói Äến Äây, ánh mắt Thi Lá» buá»n bã, bao nhiêu bi thương chôn sâu trong Äáy lòng toà n bá» cÅ©ng bá» Äà o ra.
Cá»c VÅ© Äá»t nhiên cÅ©ng có má»t loại cảm giác, cảm giác chân trái rất Äau, trưá»c mắt giá»ng như là Äang hiá»n lên những hình ảnh nhạt nhòa…