Diệp Huyên không nghĩ thêm nữa, nhìn chàng trai trước mắt, đằng sau chàng trai còn có hai ông lão áo đen đi theo.
Diệp Huyên cười nói: “Không bán!”
Advertisement
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Một trăm miếng Bà Sa Tinh!”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không!”
Advertisement
Chàng trai cười nói: “Công tử, nếu như ta nhất định muốn thì sao?”
Diệp Huyên ngẩn ra, sau đó nói: “Ngươi muốn cướp bóc?”
Chàng trai nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi biết ta là ai không?”
Diệp Huyên lắc đầu: “Không biết!”
Lúc này, chủ sạp nhỏ ở bên cạnh đột nhiên run giọng nói: “Vị công tử này là công tử của tả tướng đại nhân!”
Tả tướng!
Diệp Huyên nhíu mày: “Tả tướng?”
Chủ sạp nhỏ vội vàng gật đầu: “Công tử, ngươi… ngươi cho hắn ta đi!”
Diệp Huyên nhìn về phía thanh niên: “Ngươi biết ta là ai không?”
Thanh niên lập tức cười nói: “Thú vị, rất thú vị, nói với ta đi, ngươi là ai!”
Diệp Huyên cười nói: “Ta là người của hữu tướng!”
Hữu tướng!
Nghe vậy, thanh niên cau mày lại: “Không thể nào!”
Diệp Huyên cười nói: “Nếu ngươi không tin, vậy hỏi nàng ta đi!”
Thanh niên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi là người đàn ông của nàng ta?”
Diệp Huyên đột nhiên vung tay tát!
Bốp!
