“Thánh vật bị mất, đang ở Grilan?”
Tống Mặc một tay dàn dựng, tin đồn về thánh vật nhanh chóng truyền đi, phản ứng của giáo đình tương đối nhanh, không quá ba ngày, đã tra được nguồn gốc lời đồn.
Tiệm do địa tinh và chu nho quản, bắt đầu xuất hiện một đống kẻ do tu sĩ giả trang, thăm dò tin tức. Giả trang vụng về không che giấu được hai mắt địa tinh và chu nho, nhưng không bị vạch trần. Tương phản, địa tinh và chu nho vô cùng phối hợp với những tu sĩ này, gần như hỏi gì đáp nấy, cứ như căn bản không biết mục đích thật sự của họ.
Chẳng qua, khi do thám tin tức, những kẻ này đồng thời cũng phải bỏ chút tiền, thiên hạ làm gì có bữa cơm miễn phí, không phải sao?
“Là một đội thương buôn. Ta cũng là nghe được tin này từ miệng của đội thương buôn đó.” Địa tinh đưa một túi đường nhỏ cho tên thăm dò tình báo, “Một trăm năm mươi đồng kim tệ.”
Phải nói, tên này đã là lần thứ tư tới cửa trong vòng một tuần, cách ăn mặc và nói chuyện mỗi lần đều khác nhau, lẽ nào hắn thật sự cho rằng dán đầy râu lên mặt, thì bọn họ sẽ không nhận ra hắn sao? Cho dù đổi lớp da, cũng đừng mơ lừa được hai mắt địa tinh! Kẻ coi tiền như rác thế này, không chặt một đao, cắt một miếng thịt béo, thực sự là có lỗi với mình. Thế là, mỗi lần vị tu sĩ này vào tiệm, địa tinh và chu nho tiếp đãi hắn đều sẽ vô cùng nhiệt tình, hễ là hàng hóa ‘giá cao’ trong tiệm, trừ vũ khí ra, địa tinh gần như đều tiến cử với hắn một lượt.
Tu sĩ giả trang thành phú thương cũng rất dứt khoát, bất kể là rượu nho hay kẹo, chỉ cần cảm thấy không tồi, đều sẽ lập tức mua, vui vẻ trả tiền. Thăm dò tin tức cũng là công việc, kim tệ tiêu pha ở đây đều có thể xem như tiền công, trở về báo với chủ giáo đại nhân. Mà đồ mua được, thì lại có thể tự tiêu.
Có câu ăn uống của công, thì phải chọn đồ quý, bất kể đúng sai. Cái nào quý thì mua cái đó, cái nào quý thì ăn cái đó.
Huống hồ đồ mua về hắn cũng không độc chiếm, ở chỗ thượng cấp, đều đã đút lót rồi, hai bình rượu nho, một túi kẹo bắp, không phải tặng không.
Huống hồ, chỉ cần có thể đạt được tin tức hữu dụng, chút tiền này giáo hội căn bản sẽ không đặt trong mắt.
Sở dĩ giáo hội làm như thế, cũng là vạn bất đắc dĩ.
Nếu là những chỗ khác, bất kể tin tức có chính xác hay không, kỵ sĩ đoàn sẽ đuổi tới ngay hôm đó, nhưng Grilan… một đoàn kỵ sĩ đã bị tiêu diệt, ngay cả kỵ sĩ vàng Airth cũng không thể chạy thoát, điều này khiến các chủ giáo đại nhân đau lòng nhức óc, không thể không cẩn trọng hành sự,. Bỏ mất một kỵ sĩ đoàn còn có thể nói là không biết sự tình, sơ ý khinh suất, nếu lại còn chịu thiệt lần nữa, thì chính là đầu óc bản thân có vấn đề.
Thế là, cùng lúc tìm kiếm lời đồn về thánh vật, tin tức có liên quan tới Grilan cũng liên tiếp được đưa tới trước mặt các chủ giáo đại nhân.
Nghe nói,Tống Mặc Grilan trước kia còn nghèo rớt mùng tơi, đột nhiên trong một đêm giàu phất lên, trở thành người có tiền!
Nghe nói, Tống Mặc Grilan trở nên có tiền, tham gia buôn bán nhân khẩu, buôn lậu vũ khí, chế và bán đồ không lành mạnh!
Nghe nói, sau lưng Tống Mặc Grilan còn có một núi dựa cường đại, chính là quốc vương Obi!
Nghe nói, ngọn núi này cũng tham gia một chân vào trong buôn bán không lành mạnh của Tống Mặc Grilan, mỗi tháng đều đạt được lợi nhuận to lớn.
Nghe nói, chiến tranh Obi phát động với Seeger, chính là vì cung cấp nguồn hàng to lớn cho Tống Mặc Grilan…
Đủ loại tin tức hoặc thật hoặc giả, khiến các đại chủ giáo đầu choáng mắt hoa, thấy là phát hoảng. Đặc biệt là khi tiểu x thư xuất xứ Grilan được đưa tới trước mặt đại chủ giáo, các chủ giáo đại nhân càng thêm mặt đỏ tai hồng, không bận tâm máu mũi đang chảy, trực tiếp vỗ bàn đứng lên.
Đây làm gì còn là một quý tộc nữa, rõ ràng là một tên cướp ác độc quen thói, lưu manh, vô sỉ!
Buôn bán nhân khẩu, buôn lậu vũ khí, bán đồ không lành mạnh, câu kết làm bậy với quốc quân tàn bạo có tiếng trên đại lục… Tống Mặc Grilan thế này, thánh vật giáo hội bị trộm, tuyệt đối không phải chuyện không có khả năng.
Nước linh hồn trước kia, các đại chủ giáo gần như có thể xác định, lời đồn thánh vật ở Grilan, ít nhất có trên năm mươi phần trăm là thật!
Nhưng, nếu quốc vương Obi thật sự là ngọn núi dựa sau lưng Tống Mặc Grilan, vậy thì, chuyện nước linh hồn bị mất trước kia, có lẽ cũng không thoát khỏi can hệ với người này, nói thế, chuyện Hắc Viêm lấy nước linh hồn ‘bán cho’ giáo hội…
Đây gọi là, tiêu thụ của gian?
Lãnh chủ ăn cướp, quốc vương tiêu thụ của gian, giáo hội lại trở thành kẻ tiêu tiền như rác. Cả mấy trăm kim tệ, cứ bị đoạt đi như thế!
Lần này thánh vật bị mất, liệu có phải là đối phương nếm được vị ngọt lúc trước, lại lần nữa chấp nhận nguy hiểm, làm việc buôn bán không vốn?
Mọe nó thật vô sỉ!
Nếu Tống Mặc biết kết luận của những đại chủ giáo này, khẳng định sẽ nghẹn họng trân trối, kêu to oan uổng.
Hai lần thánh vật bị mất trộm quả thật không có quan hệ trực tiếp với y, nước linh hồn là Gerrees trộm, kiếm kỵ sĩ và bình bạc thánh nữ là ma tộc hạ thủ, y chỉ bị kéo xuống nước, nhiều lắm là kiếm chút tiền ngoài mà thôi. Sao lại tính hết lên đầu y, nằm mà cũng trúng đạn vậy sao?!
Các đại chủ giáo tổng kết ra bản thân là kẻ tiêu tiền như rác, chìm vào trầm mặc.
Thật lâu sau, một đại chủ giáo mở miệng: “Có lẽ, chúng ta có thể tốn chút kim tệ nữa…”
“Không thể!” Lời chưa nói xong, đã bị một chủ giáo khác cắt đứt, “Lẽ nào ngươi muốn nói, lại mời quốc vương tham lam đó, giúp chúng ta ‘tìm’ thánh vật bị mất về?”
“Tại sao không thể?” Một chủ giáo khác nói, “Đừng quên giáo huấn của Airth và kỵ sĩ đoàn! Grilan không phải dễ đối phó đâu!”
“Vậy thì thế nào?” Đại chủ giáo phản đối cao giọng, “Đường đường Quang Minh giáo hội, vậy mà lại bị một tiểu quý tộc dọa sao?”
“Đây không phải vấn đề tiểu quý tộc hay đại quý tộc.” Đại chủ giáo địa vị cao nhất cuối cùng mở miệng: “Chúng ta không thể lại mất một kỵ sĩ đoàn. Nếu kỵ sĩ vàng kế nhiệm gặp bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào, nghĩ thử xem mấy kẻ đã sớm ngứa mắt chúng ta, Hắc Viêm của Obi, Jiera của Seeger, Seti của Lancey, Xihas của Iger, nếu kỵ sĩ đoàn của chúng ta biểu hiện không chịu nổi một kích, bọn họ sẽ phản ứng như thế nào, lẽ nào còn cần ta phải nói tiếp sao?”
“…”
“Chúng ta không thể bị bắt lấy điểm yếu nào cả, cũng không thể cho bọn họ bất cứ cơ hội nào!”
“Nhưng…”
“Không có nhưng nhị gì!” Đại chủ giáo nghiêm giọng nói: “Chúng ta không thể mạo hiểm!”
“Lẽ nào, chúng ta thật sự phải đợi tên tham lam đó tới cửa bắt chẹt sao?” Đại chủ giáo giữ ý kiến phản đối chán nản siết chặt nắm tay đập lên bàn, “Như vậy quả thật là sỉ nhục!”
Mất kim tệ là nhỏ, mất mặt mới là lớn!
Tuy nói thánh vật giáo hội liên tục bị mất, khi còn chưa tìm được kẻ trộm, từ trong ra ngoài giáo hội đã mất mặt hết rồi, nhưng dù sao vẫn khác tình huống này.
“Không.” Đại chủ giáo địa vị cao nhất nói: “Chúng ta trực tiếp phái người tới Grilan.”
“Ngươi là nói?”
“Có thể nghĩ cách tiếp xúc với lãnh chủ đó, thăm dò tên đó rốt cuộc muốn làm gì. Đừng thả lỏng giám sát với mấy cửa tiệm kia, chuyện này, tuyệt đối sẽ không đơn giản như vẻ ngoài.”
“Không đơn giản?”
“Chư vị cảm thấy, người bình thường có biện pháp trộm đi thánh vật do kỵ sĩ đoàn trông coi, nhưng không lưu một chút dấu vết nào, để chúng ta không thể tìm thấy bất cứ đầu mối nào hay sao?”
“Có lẽ, là kẻ trộm chuyên nghiệp.”
Đại chủ giáo địa vị cao nhất lắc đầu, “Cái này là sau khi thánh vật bị mất, ta trong lúc vô tình phát hiện, chư vị có thể xem một chút.”
Cuộn da dê hơi ố, bên góc bị rách, rõ ràng là bức thư tay cổ xưa.
“Thư tay này có thể cho các vị biết, trong thánh vật, rốt cuộc phong kín cái gì.”
Cuộn da dê mở ra, ký ức cổ xưa triển thị trước mắt, thần sắc mọi người tại đó, lập tức biến đổi.
“Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của ta.” Đại chủ giáo cất cuộn da dê đi, “Dù sao chuyện này đã trải qua rất lâu rồi, có lẽ, đối phương thật sự chỉ vì kim tệ, cũng chưa biết chừng.”
Thần sắc mỗi người mỗi kiểu, nhưng chịu đả kích thì đều như nhau. Ai có thể nghĩ rằng, thánh vật giáo hội cất giữ, thứ phong kín bên trong, lại là sức mạnh ma tộc bị bọn họ sỉ vả?
Nhưng, bất kể trong thánh vật phong kín cái gì, đều nhất định phải tìm về, là điều không cho phép nghi ngờ.
Hôm đó, hội nghị chủ giáo liền cho ra quyết định, mệnh lệnh giáo đình phát ra, dùng tốc độ nhanh nhất đưa tới tay kỵ sĩ đoàn. Kỵ sĩ vàng kế nhiệm nhận được mệnh lệnh, lập tức triệu tập các kỵ sĩ đã phân tán ở các nơi tìm kiếm đầu mối thánh vật, đi tới Grilan.
Cùng đi còn có một đội tu sĩ do chủ giáo Mies thống lĩnh, bọn họ gánh mật lệnh của đại chủ giáo, muốn thử cùng Tống Mặc Grilan chính diện tiếp xúc, nếu có thể, hy vọng dùng một phương thức ‘hòa bình’, thu hồi thánh vật.
Trước khi đi, đại chủ giáo lời ít ý nhiều nói với Mies: “Vấn đề có thể dùng kim tệ giải quyết, thì không phải vấn đề.”
Quả thật, vấn đề có thể dùng kim tệ giải quyết, thật sự không phải là vấn đề. Sợ là sợ mục đích của đối phương, không chỉ là kim tệ mà thôi.
Thư của Hắc Viêm cùng tin tức đoàn kỵ sĩ giáo hội xuất phát cùng tới tay Tống Mặc.
Hắc Viêm cảm thấy rất hứng thú với đề nghị của Tống Mặc, có lẽ nên nói, chỉ cần dính líu tới kim tệ, quốc vương bệ hạ của Obi đều sẽ cảm thấy hứng thú. Nhìn ấn chương hắc long ở trên trang cuối bức thư, Tống Mặc xoa xoa nhẫn bảo thạch đỏ trên ngón út tay phải, “Xem ra, quốc vương bệ hạ đã nắm chắc phần thắng.”
Câu này hoàn toàn chả có chút liên can gì tới nội dung được viết trong thư trả lời của Hắc Viêm, lão John nghe thấy lời này, động tác trên tay ngừng một chút, hỏi: “Lãnh chủ đại nhân, ngài là chỉ chiến tranh của Obi và Seeger?”
Bạn đang
âÄúng váºy. Quá»c vương bá» hạ có thá» và o lúc chiến tranh báºn rá»n, dùng khẩu khà thản nhiên nà y trả lá»i thư cho ta, có thá» thấy hắn cÄn bản không Äặt Seeger trong mắt. Không phải nói quá»c vương Seeger rất biết Äánh sao?â Tá»ng Mặc cằm má»t góc bức thư, quáºt pháºt pháºt, âChẳng qua váºy cÅ©ng tá»t.â
Rá»ng bụng bá»± thắng rá»i, vẫn có lợi vá»i y hÆ¡n là quá»c vương Seeger thắng. Rode cÅ©ng có thá» nhân cÆ¡ há»i mang tá»i cho y mấy xe ngưá»i. Nếu là ngưá»i Obi, cho dù Rode dám hạ thá»§, Tá»ng Mặc cÅ©ng không dám nháºn, còn vá» ngưá»i Seeger, phÃa trưá»c có con rá»ng bụng bá»± chá»ng, Tá»ng Mặc cho rằng, buôn bán nhân khẩu không áp lá»±c.
Còn vá» Äoà n kỵ sÄ© giáo há»i thế lá»±c hùng háºu kia⦠Tá»ng Mặc xoa tay, cưá»i.
Cuá»i cùng cÅ©ng tá»i rá»i, y Äang trông ngóng ngà y nà Äây!
Tá»i Äi, e on! Baby! Nhà o và o vòng tay mênh mông cá»§a Grilan nà o!
Lãnh chá»§ Äại nhân vẻ mặt dữ tợn, cưá»i lạnh liên há»i, lão John thông minh chá»n lá»±a quay Äầu Äi, là m như không thấy, là m như không nghe. Nelson Äứng ngoà i cá»a Äang Äá»nh gõ cá»a, nghe thấy tiếng cưá»i nà y, má» hôi lạnh liá»n Äá» rà o rà o.
Có phải hắn, chá»n sai lúc rá»i không?
Nếu không, lần sau lại tá»i?
Suy nghÄ© Äắn Äo, Nelson cuá»i cùng vẫn cá» gom dÅ©ng khÃ, gõ cá»a phòng Tá»ng Mặc. Dù sao ÄÆ°a Äầu là má»t Äao, rụt cá» cÅ©ng là má»t Äao, sá»m chết sá»m siêu sinh.
Tá»ng Mặc không thấy kỳ quái khi Nelson tá»i tìm mình.
Äá»a tinh truyá»n tin từ Chisa vá», gia tá»c Josh vô cùng bất mãn vá»i hà nh vi vương tá» Calavi xem Nadun là con tá»t thÃ. Bất luáºn thế nà o, Nadun Josh là con cháu ÄÃch tôn cá»§a gia tá»c Josh, hÆ¡n nữa còn là má»t trong những thà nh viên gia tá»c có nÄng lá»±c nhất. Bất luáºn trong gia tá»c Josh tranh quyá»n Äoạt lợi thế nà o, bà i xÃch nhau thế nà o, nhưng Äá»i ngoại, vẫn là nhất trÃ.
Bá»n há» có thá» sá» dụng Äá»§ âm mưu thá»§ Äoạn vá»i nhau, háºn không thá» dá»n Äá»i thá»§ và o chá» chết, nhưng, lại không cho phép ngưá»i khác là m gì thà nh viên quan trá»ng cá»§a gia tá»c mình.
Cho dù là con cá»§a quá»c vương, ngưá»i thừa kế vương vá» thứ nhất cá»§a Chisa, vương tá» Calavi cÅ©ng không ÄÆ°á»£c!
Khi lão Josh biết ÄÆ°á»£c tin quá»c vương không dá»± Äá»nh phái trú quân tá»i thà nh Cary, vương tá» Calavi cÅ©ng không có ý Äá»nh Äiá»u quan chấp chÃnh tại thà nh Cary Äi, trái tim vá»n dao Äá»ng bất Äá»nh, Äã trá» nên kiên Äá»nh.
Vá» trà quá»c vương, nên Äá»i ngưá»i rá»i.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ngưá»i Äó không phải là Calavi, cÅ©ng không phải là em gái hắn Olivia, cà ng không phải là tiá»u vương tá» Caddo còn chưa Äầy má»t tuá»i, mà là há»c trò cá»§a hắn, Nelson Äã hứa sẽ cho gia tá»c Josh cà ng nhiá»u vinh quang!
Nếu Äá»i phương Äã bất nhân, cÅ©ng Äừng mong trách hắn bất nghÄ©a!
Lão Josh bắt Äầu hoà i nghi, quá»c vương sá»m Äã vì ông là thầy cá»§a Nelson mà nghi ngỠông, chá» là ngoà i sáng không thá» nắm ÄÆ°á»£c thóp gì cá»§a gia tá»c Josh, chá» có thỠâm thầm bà i trừ xóa bá» thế lá»±c cá»§a gia tá»c Josh. Lần nà y vương tá» Calavi má»nh lá»nh Nadun tá»i thà nh Cary là m quan chấp chÃnh, chÃnh là Äánh chá»§ ý nà y!
Có lẽ bá»n há» Äã biết Obi và Seeger sẽ Äánh nhau từ sá»m, ngay từ ban Äầu, Äã muá»n khiến Nadun chết tại Cary!
Lão Josh cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy chuyá»n Äúng là thế, cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy Äây chắc chắn là âm mưu cá»§a quá»c vương, ngay cả chuyá»n má»t Äứa công tá» bá»t nà o Äấy trong gia tá»c bá» ngưá»i ta Äánh gãy giò tại phá» hoa, cÅ©ng Äá»u bá» liên há» tá»i âm mưu cá»§a quá»c vương.
Có lẽ cÅ©ng nên thấy xui xẻo thay quá»c vương Chisa và vương tá» Calavi, ai có thá» ngá» rằng, Obi và Seeger sẽ Äá»t nhiên Äánh nhau? Ai lại nghÄ© tá»i, lão Josh lại xem trá»ng Nadun Josh như thế? Cà ng khiến ngưá»i không thá» ngá» ÄÆ°á»£c là , ná»i tâm lão Josh lại ââm uâ như thế, nưá»c có bẩn hay không, Äá»u tạt lên ngưá»i quá»c vương bá» hạ và vương tá» Äiá»n hạ.
Tóm lại, Äá»§ má»i chuyá»n trùng hợp ghép lại, Äã cung cấp chứng cứ xác thá»±c cho luáºn âm mưu cá»§a lão Josh, cÅ©ng tìm cho gia tá»c Josh má»t cái cá» hoà n mỹ Äá» triá»t Äá» trá» giáo.
Quá»c vương Äã dá»± Äá»nh tiêu diá»t gia tá»c Josh rá»i, lẽ nà o gia tá»c Josh còn phải ngá»i Äó chá» chết sao?
Lão Josh hôm Äó Äã triá»u táºp thà nh viên quan trá»ng cá»§a gia tá»c, má» má»t há»i nghá» gia tá»c trong máºt thất cá»§a trạch Äá», lấy thư cá»§a Nelson ra, giao á»i ngưá»i chuyá»n Äá»c.
Äợi khi toà n thá» thà nh viên Äá»u xem thư xong, lão Josh má»i Äứng lên, thân thá» già mua, nhưng vẫn có khà thế như hùng sư, âGia tá»c Josh, nhất Äá»nh phải ÄÆ°a ra chá»n lá»±a!â
Thư cá»§a Nelson, lại thêm lá»i cá»§a lão Josh, khiến thà nh viên gia tá»c tại Äó Äá»u ná» tung.
âÄá» Äao cá»§a quá»c vương bá» hạ Äã chém xuá»ng rá»i, chúng ta không có con ÄÆ°á»ng thứ hai Äá» chá»n lá»±a!â
âNhưng Äây là mưu phản.â
âSao có thá» nói là mưu phản? Công tưá»c Äại nhân vá»n chÃnh là ngưá»i thừa kế vương vá»!â Chá» là thứ ba, sau khi tiá»u vương tá» ra Äá»i, Äã bá» Äẩy xuá»ng hà ng thứ tư.
âNhưngâ¦â
âKhông có nhưng nhá» gì hết!â
âÄúng, không có nhưng, quá»c vương bá» hạ Äá»i xá» vá»i chúng ta như thế, chúng ta không thá» trân mắt nhìn gia tá»c nà y bá» há»§y diá»t!â
âThá» nghÄ© tá»i nhà Lanca trưá»c kia Äi, cùng là Äại quý tá»c, tháºm chà là thông gia cá»§a quá»c vương, nhưng vẫn bá» tá»ch biên diá»t tá»c!â
ââ¦â
Tranh luáºn kéo dà i má»t thá»i gian, trong lúc Äó lão Josh vẫn không lên tiếng, cho tá»i khi tiếng nói dần lắng xuá»ng, má»i lấy ra bức thư thứ hai Nelson viết cho ông, nếu nói bức thứ nhất chá» là muá»n lấy tình cảm và ngôn từ hoa lá» Äá» Äả Äá»ng cá nhân lão Josh, váºy thì, bức thư nà y lại Äại biá»u lợi nhuáºn có thá» khiến gia tá»c Josh Äá»ng tâm.
Äất phong, tưá»c vá», tà i phú truyá»n Äá»i, tất cả má»i thứ, Äá»u Äá»§ Äá» Äả Äá»ng trái tim kiên cưá»ng nhất.
âThế nà o?â
Lão Josh Äánh giá phản ứng cá»§a má»i ngưá»i trong phòng, quả nhiên, kẻ phản Äá»i kiên Äá»nh trưá»c Äó, Äứng trưá»c lợi nhuáºn trắng trợn, cÅ©ng bắt Äầu dao Äá»ng. Như váºy Äã Äá»§ rá»i.
âNếu công tưá»c Äại nhân tháºt sá»± có thá» thá»±c hiá»n ÄÆ°á»£c lá»i hứa, gia tá»c Josh, sẽ theo ngà i ấy!â
Thá»±c tế, bức thư thứ nhất quả tháºt do Nelson viết, nhưng quyết Äá»nh ý nghÄ©a cá»§a bức thư thứ hai, lại là do Tá»ng Mặc Äá»c, Nelson viết, lão John chau truá»t.
Cuá»c sá»ng vương thất dạy cho Nelson những thứ bảo mạng, nhưng lại không dạy hắn nên là m sao Äiá»u khiá»n nhân tâm. Chân tình Äả Äá»ng ngưá»i, tà i phú lại cà ng Äả Äá»ng ngưá»i. Nelson hiá»n nhiên vẫn chưa hiá»u rõ Äạo lý nà y lắm, chá» muá»n dùng thái Äá» khiêm tá»n, ngôn từ thà nh khẩn Äá» Äả Äá»ng Äá»i phương. Tá»ng Mặc không cho rằng suy nghÄ© nà y là sai, nhưng, vẫn chưa Äá»§.
Äá»i Äãi vá»i ngưá»i khác nhau, cần áp dá»±ng phương pháp khác nhau.
Lấy tình cảm ra Äả Äá»ng má»t lão há» ly chá» biết lợi Ãch, thuần túy là râu ông ná» cắm cằm bà kia.
Sá»± tháºt cÅ©ng chứng minh Äiá»m nà y.
Sau khi bức thư Äầu tiên cá»§a Nelson ÄÆ°á»£c gá»i Äi, như Äá chìm xuá»ng biá»n. Bức thư thứ hai gá»i Äi không lâu, gia tá»c Josh Äã truyá»n tin tá»i. Nelson tá»i tìm Tá»ng Mặc, cÅ©ng là vì chuyá»n nà y.
âCông tưá»c Äại nhân, ngươi xem cái nà y trưá»c Äi.â
Tá»ng Mặc kéo ngÄn tá»§, cất thư cá»§a Hắc Viêm Äi, lấy ra má»t phong thư khác, trên Äó ghi chép kết quả thảo luáºn quyết Äá»nh cuá»i cùng cá»§a hai gia tá»c quý tá»c Chisa khác sau khi nháºn ÄÆ°á»£c thư cá»§a Nelson.
Gia tá»c Toka Äứng vá» phÃa Nelson. Thái Äá» cá»§a má»t gia tá»c khác thì vẫn chưa rõ rà ng.
Tá»ng Mặc ngá»i Äá»i diá»n Nelson, cưá»i nói: âKết quả nà y Äã rất tá»t rá»i.â
Nelson gáºt Äầu, Ãt nhất chuyá»n có má» Äầu không tá»i.
âTiếp theo, cần ta là m gì?â
Nelson triá»t Äá» bà y rõ thái Äá» cá»§a mình, hiá»n tại hắn không có gì cả, ngưá»i có thá» giúp hắn ngá»i lên vương tá»a Chisa, chá» có Tá»ng Mặc.
âTiếp tục giữ liên há» vá»i hai gia tá»c Äứng vá» phÃa ngươi, có lẽ bá»n há» sẽ mang tá»i cho chúng ta má»t kinh há» không nhá».â
Lưá»i quan há» rắc rá»i phức tạp cá»§a các quý tá»c ná»i Äá»i, chÃnh là thứ hiá»n tại trong tay Tá»ng Mặc thiếu hụt. Chá» cần Nelson có thá» nắm chặt gia tá»c Josh và gia tá»c Toka trong tay, những mạng lưá»i quan há» nà y sẽ phát huy tác dụng to lá»n, rất nhiá»u nan Äá» bà y ra trưá»c mặt Tá»ng Mặc, Äá»u giải quyết dá»
dà ng.
Chẳng hạn lãnh Äá»a cá»§a Nelson bá» quá»c vương Chisa thu há»i giao cho vương tá» Calavi, hiá»n tại quý tá»c Äại diá»n vương tá» Calavi quản lý nÆ¡i Äó, có quan há» thông gia vá»i gia tá»c Josh.
Góp sức không phải chá» nói trên miá»ng mà thôi, Äầu danh trạng vẫn phải có chứ nhá»?