Có câu, cơm không thể ăn bậy, lời không thể nói bậy. Rượu say phun lời thật gì đó, tuyệt đối là lừa chết người không đền mạng.
Tống Mặc thề rằng, y không bao giờ uống rượu nữa, đặc biệt là rượu mạch của người lùn, đánh chết cũng không uống!
Rhys nằm bên giường, một tay chống cằm, con mắt biển xanh chớp chớp, lông mi cong vút giống như cánh bướm đang đập, tiểu tâm can của Tống Mặc cũng run rẩy theo.
“Thân ái, tối qua ngươi chính miệng nói.” Rhys đỏ mặt, một tay vẽ vòng trên đùi Tống Mặc, “Đã nói rồi, thì không thể không thừa nhận, ta cũng đáp ứng rồi.”
Tống Mặc nghẹn một hơi trong họng, nổi một thân da gà da vịt. Y chính miệng nói? Còn đáp ứng rồi? Y nói cái gì, tên này lại đáp ứng cái gì?!
Rhys thấy Tống Mặc không nói, ngẩng đầu lên, không chớp mắt nhìn y, trong mắt trào lên màn nước, “Thân ái, lẽ nào ngươi muốn nuốt lời, nói rồi không giữ lời sao?”
Tống Mặc: “…”
“Người ta sẽ thương tâm!”
Tống Mặc: “…”
“Đồ lừa gạt!”
Tay Tống Mặc đặt lên eo, vô thức làm động tác rút súng. Bất kể tối qua sau khi uống say y đã nói cái gì, hiện tại y chỉ muốn giết người! Yêu nghiệt này có thể nào đừng thiếu đánh như thế không chứ?!
Rhys thấy Tống Mặc tràn đầy hung ác, không khỏi co cổ, nhưng hiếm khi Tống Mặc mở lời, mất cơ hội này, thì rất khó có nữa. Ngồi bên giường hết nửa đêm, hắn đã nghĩ thông rồi, bất kể là lấy hay gả, trước cứ lừa người tới tay đã, quang minh chính đại đóng dấu, lãnh tới nhà mình rồi nói sau!
Huống hồ bạn đời của thành viên gia tộc Myers đều phải ký khế ước sinh mạng, đến lúc đó, cùng chia sẻ sinh mạng và tất cả những gì trong cuộc sống của nhau, thứ chỉ có ý nghĩa hình thức bên ngoài này, không phải rất quan trọng.
Cùng lắm thì hắn trực tiếp biến thành Rhis, nhẹ nhàng ra trận. Dựa vào mỹ mạo của hắn, còn không thể làm xong sao?
Không thể không nói, gần mực thì đen, gần đèn thì rạng, sống cùng Tống Mặc lâu rồi, Rhys trừ thuộc tính biến thái sẵn có. Lại tăng thêm thuộc tính ẩn tàng của kẻ ngốc, xúc tác không định giờ, mà chuyện xúc tác, trăm phần trăm có liên quan tới Tống Mặc.
Loại hàng ngốc lại biến thái như thế, cũng chỉ có vai diễn giỏi hàng yêu trừ ma như Tống đại lãnh chủ mới có thể tiêu hóa. Không đủ ngốc, không đủ cường hãn, sớm muộn cũng bị đè ngã dưới ma vuốt của Rhys, không thể lật người. Cùng ma tộc đấu trí đấu dũng lâu như thế, Tống Mặc vẫn sống rất phè phỡn, thường xuyên đạp nước, thỉnh thoảng phát điên, còn ngẫu nhiên nhảy nhót, bổ nhào gì đó. Rhys muốn hoàn toàn áp đảo y, cơ bản là không mấy khả năng.
Thực tế, thân vương Myers, bắt đầu từ lão tổ tông của lão tổ tông, chưa từng có tiền lệ này. Ngược lại các đời thân vương đều bị vương phi của mình dẫm dưới chân, cách vài ba bữa là đánh một trận, đánh xong còn phải cười bồi: “Thân ái, tay có đau không? Chân có mệt không?”
Có câu đánh là yêu mắng là thương, vợ chồng ân ái, thì không cần mượn cớ, cũng không cần lý do.
“Thân ái, sao ngươi không nói gì? Lẽ nào thật sự muốn nuốt lời, không thừa nhận lời của mình sao?!” Trong mắt Rhys tràn đầy chỉ trích, âm thanh cũng bắt đầu run rẩy, “Sao ngươi có thể làm thế?! Mệnh ta thật khổ mà…”
Khóe miệng Tống Mặc co giật, trán nổi gân xanh, trong lòng có đàn ngựa cỏ chạy qua, dục vọng pằng pằng người càng thêm cường liệt.
Tiếng gõ cửa ngắt ngang bầu không khí mà Rhys vừa ấp ủ xong, ma tộc hai mắt bốc hỏa trợn trừng nhìn lão John đẩy cửa vào, lại bị cái kẻ sát phong cảnh này phá hoại chuyện tốt của hắn!
Lão John làm như không nhìn thấy ma tộc đang hận không thể dùng ánh mắt để đâm lỗ trên người mình, bước vào phòng, nói với Tống Mặc: “Lãnh chủ đại nhân, ngài nên dậy rồi, công việc hôm nay còn rất nhiều.”
Tống Mặc gật đầu, thuận thế đẩy Rhys đang nằm bên giường ra, kiên nhẫn dỗ mấy câu: “Ngươi ngoan đi, chuyện của hai ta đợi lát hãy nói, ta còn chính sự phải làm.”
Rhys: “…” Chính sự? Lẽ nào, hôn nhân đại sự còn không đủ chính?
Bất kể Rhys có muốn ôm cứng chuyện này thế nào, Tống Mặc vẫn bày vẻ nước lửa bất xâm, gốc rễ vững chắc trước mặt hắn. Chẳng qua, y cũng không phải thật sự định không thừa nhận lời của mình, chỉ là nhìn thấy dáng vẻ Rhys, thực sự nhịn không được muốn ăn hiếp hắn.
Ăn hiếp người, thật sự rất sướng nha!
Tống Mặc sẽ không làm trái lòng mình, y quả thật muốn ở cùng Rhys, kết hôn luôn. Nhưng nên làm thế nào, lúc nào nên làm, đều phải do y nói! Nếu Rhys không nghe lời, thì cứ tiếp tục ‘ăn hiếp’ hắn, ‘ăn hiếp’ tới khi nghe lời mới thôi.
Tiểu nam hài luôn có một thói quen xấu, hễ là người càng thích, thì càng muốn ăn hiếp, dưới sự ảnh hưởng của ma tộc thuộc tính M cường đại, Tống đại lãnh chủ quả đoán cải lão hoàn đồng.
Tống Mặc cầm bút, hai mắt híp lại, đột nhiên cười hé hé quái dị, lão John bị dọa nhảy dựng, kinh ngạc nhìn Tống Mặc: “Lãnh chủ đại nhân, ngài sao vậy?”
“Hả?”
“Ngài…” Có phải buổi trưa ăn thứ bị hư không? Cười dâm đãng như thế?
“Cái gì?” Tống Mặc ngẩng đầu nhìn lão John, vẻ mặt không hiểu: “Quản gia, ông muốn nói gì?”
“… Không có gì.” Đánh chết ông cũng không hỏi.
“Ừm.”
Bạn đang
Tá»ng Mặc xem xong vÄn kiá»n trong tay, ký tên mình lên trang cuá»i cùng. Cầm vÄn kiá»n tiếp theo, chá»§ yếu là báo cáo tiến triá»n công tác thá»i gian nà y cá»§a trưá»ng há»c Grilan.
Trưá»ng há»c trong lãnh Äá»a không còn do má»t mình Houma má»t thân kiêm nhiá»u chức nữa, trưá»ng lão ngưá»i lùn gần như Äã mắc nghiá»n lên lá»p, cho dù trong tá»c tá»i thá»nh, cÅ©ng không trá» vá». Tá»ng Mặc dứt khoát trao tặng chức vá» hiá»u trưá»ng vinh dá»± và phó hiá»u trưá»ng cho trưá»ng lão lưu lại, rá»i còn trả tiá»n lương háºu hÄ©nh cho há», Äá»ng thá»i hứa rằng, hà i tá» cá»§a tá»c ngưá»i lùn, cÅ©ng có thá» Äến trưá»ng há»c táºp. Ba trưá»ng lão ngưá»i lùn râu dà i cầm giấy bá» nhiá»m cá»§a Tá»ng Mặc cưá»i tá»i mức không khép ná»i miá»ng.
Thầy dạy vương thất mang từ Chisa tá»i cÅ©ng chÃnh thức và o trưá»ng há»c công tác. Äá»i vá»i sắp xếp giáo trình kỳ quái trong trưá»ng há»c Grilan, bá»n há» có ÄÆ°a ra dá» nghá», cho rằng rất nhiá»u an bà i trong trưá»ng Äá»u không phải rất thÃch hợp, hÆ¡n nữa lấy Äó là m lý do, yêu cầu cá» má»t ngưá»i trong sá» há», cùng Houma quản lý sá»± vụ trưá»ng há»c.
Chuyá»n còn chưa báo lên cho Tá»ng Mặc, Äã bá» Houma áp xuá»ng, còn vá» ma pháp sư dùng thá»§ Äoạn nà o, khiến những phần tá» tri thức mắt cao quá Äầu cúi Äầu xưng thần, Tá»ng Mặc có thá» Äoán má»t chút, còn cụ thá», thì không Äá»nh nghiên cứu sâu.
âChá» cần có thá» khiến trưá»ng há»c cà ng lúc cà ng tá»t, tùy ngươi xá» lý.â
Câu nói cá»§a Tá»ng Mặc ÄÆ°á»£c truyá»n nguyên vÄn và o tai ngưá»i Chisa, mưá»i thầy dạy vương thất nhìn vẻ mặt cá»±c kỳ Äặc sắc cá»§a Houma, Äá»ng thá»i rét run, không dám có ý tứ khác nữa.
Tá»ng Mặc từng Äáp ứng Äá»a tinh, sẽ cho hà i tá» cá»§a há» và o trưá»ng há»c, sau khi ÄÆ°á»ng thương nghiá»p ngầm hoà n thà nh, Tá»ng Mặc ÄÃch thân dẫn tiá»u Äá»a tinh sá»ng tại Grilan và o cá»a trưá»ng há»c.
Ngưá»i Grilan và những chá»§ng tá»c khác trong lãnh Äá»a Äã chung sá»ng hết sức hòa hợp, hà i tá» Grilan và hà i tá» cá»§a Äá»a tinh cÅ©ng thưá»ng xuyên chÆ¡i chung, cho dù mà u da khác nhau, bá» dáng khác nhau, chá»§ng tá»c khác nhau, rất nhiá»u thói quen sinh sá»ng khác nhau, nhưng, hiá»n tại bá»n há» Äá»u là má»t phần cá»§a Grilan, lãnh dân cá»§a Tá»ng Mặc. Tá»ng Mặc yêu cầu Houma và tất cả thầy dạy trong trưá»ng, nhất Äá»nh phải Äá»i xá» bình Äẳng.
Ba lão ngưá»i lùn không có dá» nghá» gì, thầy dạy vương thất Chisa vẻ mặt có hÆ¡i không tình nguyá»n, bá» Houma trừng má»t cái, tất cả không tình nguyá»n Äá»u bá» ném ra góc tưá»ng trá»ng nấm.
Mấy Äá»a tinh Rahn cuá»i cùng ÄÆ°á»£c cho phép di cư tá»i Grilan. Quy mô quần kiến trúc dưá»i Äất cá»§a Grilan lại lần nữa khuếch Äại. Äá»a tinh và chu nho sáp lại vá»i nhau, thì không cách nà o nhà n nhã ÄÆ°á»£c, lại thêm các tiá»n kỵ sÄ© giáo há»i có nhiá»t tình công tác cao ngất, cùng ma quân bá» giữ lại lao Äá»ng nghÄ©a vụ, Äại quân xây dá»±ng cá»§a Grilan lÅ© lượt vác xẻng công binh, ngà y Äêm không ngừng Äá» má» hôi, khiến Tá»ng Mặc có lá»i giác Äã tá»i thá»i Äại bưá»c tiến nhảy vá»t phiên bản dá» thế giá»i.
Gerrees và Bod an bà i xong chuyá»n liên quan tá»i cá»a tiá»m dưá»i Äất, thì cùng Tá»ng Mặc ký má»t phần hiá»p nghá» bá» sung, là Äại biá»u cá»§a Lục sâm lâm và Há»ng sâm lâm, bá»n há» Äá»ng thá»i má» lá»i má»i vá»i Tá»ng Mặc, hy vá»ng y có cÆ¡ há»i thì có thá» tá»i rừng tinh linh là m khách.
âNữ vương bá» hạ rất hy vá»ng có thá» gặp ngươi.â Gerrees lạnh lùng nói, không có chút giác ngá» rằng hắn Äang má»i ngưá»i khác tá»i nhà là m khách, âMấy ngà n nÄm nay, vẫn chưa có má»t nhân loại nà o có thá» nháºn ÄÆ°á»£c lá»i má»i cá»§a nữ vương.â
Tá»ng Mặc nhưá»ng mà y, âÄây là vinh dá»± cá»§a ta.â
Bod ngá»i bên cạnh Gerrees, rất hiếm khi má» miá»ng. Tá»ng Mặc không mấy quen thuá»c vá»i tinh linh tóc Äá» nà y, do Rhys từng phong bế linh há»n hắn trong thá»§y tinh cầu, Tá»ng Mặc gặp Bod, luôn cảm thấy có chút khó xá». Cứ như ngưá»i nhà mình Äánh nhau vá»i ngưá»i ngoà i, Äánh cho ngưá»i ta nháºp viá»n, bất ká» ai Äúng ai sai, khi gặp mặt, luôn cảm thấy lúng túng.
Bod biá»u hiá»n cÅ©ng khá hà o phóng, có thá» nhìn ra, tÃnh cách cá»§a hắn cÅ©ng coi như không tá»i, Ãt nhất so vá»i Gerrees thì rất không tá»i.
Hiá»p nghá» ký xong rá»i, cÅ©ng chẳng còn gì Äá» nói, ngá»i vá»i nhau lại cảm thấy lúng túng, Tá»ng Mặc dứt khoát mượn cá» công viá»c, Äá» xua hai tinh linh Äi.
Hà ng hóa Gerrees và Bod mang tá»i Äã bán ÄÆ°á»£c hÆ¡n má»t ná»a, nếu không mau chóng bá» sung, rất nhanh hà ng hóa còn lại cÅ©ng sẽ tiêu thụ sạch. Lượng hà ng hóa nà y vá»n theo dá»± kiến cá»§a há» thì Ãt nhất má»t tháng má»i tiêu thụ xong.
Tháºt ra thì cá»a tiá»m trong ÄÆ°á»ng thương nghiá»p ngầm nà y, tình trạng kinh doanh Äá»u rất tá»t. Äặc biá»t là cá»a tiá»m do Äá»a tá»c má» ra, chá» cần các loại nấm há» trá»ng ÄÆ°á»£c bà y lên ká», láºp tức sẽ ÄÆ°á»£c mua sạch, còn có máºt hoa cá»§a riêng yêu tinh, các công cụ do ngưá»i lùn chế tạo, tháºm chà là Äá» chÆ¡i bằng gá» và mô hình nhà Ỡdo Äá»a tinh và chu nho hợp tác là m ra, Äá»u khiến ngưá»i ta sáng mắt.
Sau khi tất cả xe ngá»±a cá»§a hai Äá»i thương buôn nhân loại Äá»u nhét Äầy, thì há» má»i Äi, khi há» Äi qua cà ng lúc cà ng nhiá»u quá»c gia và thà nh phá», thì con ÄÆ°á»ng thương nghiá»p thần kỳ phá»n hoa giữa Grilan và thà nh Cary bắt Äầu ná»i danh các nưá»c. Nhá» má»i ngưá»i truyá»n lá»i, cà ng lúc cà ng nhiá»u thương nhân à o tá»i Grilan, xa nhất, tháºm chà là quá»c gia ven biá»n, Äi ÄÆ°á»ng cÅ©ng mất gần ná»a nÄm!
Äại danh cá»§a Tá»ng Mặc Grilan, cÅ©ng lần Äầu vang dá»i cả Äại lục Quang Minh.
Tá»ng Mặc ban Äầu Äã dá»± Äá»nh ẩn mình sau mà n, yên hÆ¡i kiếm tiá»n lá»n, sau khi trải qua má»t và i chuyá»n, cách nghÄ© cÅ©ng có thay Äá»i. Ngưá»i không thá» mãi giấu tà i, yên tiếng phát tà i ÄÆ°Æ¡ng nhiên tá»t, nhưng khi thá»i cÆ¡ thà nh thục, cÅ©ng buá»c phải bưá»c lên bá».
Cái khác không nói, Äất Äai má»i tÄng thêm trong tay y, khẳng Äá»nh sẽ khiến các nÆ¡i chú ý, Äặc biá»t là phần Äất vá»n thuá»c vá» Angris trưá»c kia, nếu Tá»ng Mặc không triá»n thá» thá»±c lá»±c cá»§a mình vá»i ngưá»i khác, khó bảo Äảm lão Julien sẽ không có ý Äá» già nh trá» vá».
Tuy rằng hiá»n tại lão Julien Äang báºn Äánh nhau vá»i Nelson, tạm thá»i không có thá»i gian tìm y gây phiá»n, nhưng tráºn cÅ©ng có má»t ngà y Äánh xong.
Tá»ng Mặc cho rằng, hiá»n tại là thá»i cÆ¡ tá»t, y phải cho tất cả má»i ngưá»i nhìn thấy, Grilan, Äã khác xưa! Y phải cho cả Äại lục Quang Minh biết, Äặc biá»t là lão Julien, Tá»ng Mặc Grilan, không còn là kẻ nghèo rá»t má»ng tÆ¡i trưá»c kia nữa, hiá»n tại y có tiá»n có ngưá»i có súng, nếu ai muá»n gây phiá»n cho y, tá»t nhất nên tá» má» cân nhắc.
Äá»i vá»i quyết Äá»nh cá»§a Tá»ng Mặc, lão quản gia John không có dá» nghá» gì, ngưá»i Grilan cÅ©ng á»§ng há» quyết Äá»nh cá»§a lãnh chá»§ Äại nhân không Äiá»u kiá»n, ngưá»i Grilan bá» ngưá»i khác cưá»i nhạo xem thưá»ng ngà n nÄm, cuá»i cùng có thá» ná» mà y ná» mặt, Äứng lên nhìn ngưá»i rá»i!
Từ má»t tiá»u quý tá»c nghèo rá»t mùng tÆ¡i, Äến má»t Äại lãnh chá»§ già u có báºc nhất, có quan há» hợp tác vá»i tinh linh ngưá»i lùn ma tá»c, tháºm chà là cá»± long, những trải nghiá»m trong thá»i gian nà y, chá» có Tá»ng Mặc và ngưá»i bên cạnh y biết. Con ÄÆ°á»ng nà y không dá»
Äi, nhưng y quả tháºt Äã Äi qua, hÆ¡n nữa sẽ tiếp tục Äi.
Tiá»
n ngưá»i dẫn Äá»i cá»§a Äá»i thương buôn tá»i thÄm há»i xong, Tá»ng Mặc ngá»i lên ghế, kéo cỠáo, vừa muá»n nghá» ngÆ¡i má»t chút, cá»a lại bá» gõ.
Tá»ng Mặc không thá» không ngá»i nghiêm lại, má» miá»ng: âMá»i và o.â
Cá»a má», ngưá»i bưá»c và o, lại ngoà i dá»± Äoán.
Laurent mặc Äầm Äá», từ tá»n bưá»c tá»i trưá»c mặt Tá»ng Mặc, má» miá»ng: âTá»ng Mặc, ta có thá» nói chuyá»n vá»i ngươi không?â