“Mau giao máu Tổ Long ra đây, lão phu cho cô ra đi thanh thản!”
“Nếu không, lão phu sẽ khiến cô sống không bằng chết!”
Trường kiếm trong tay lão già kia vung qua vung lại.
Trong lúc ấy, sau lưng Long Khuynh Vũ đầm đìa máu tươi, chi chít vết kiếm.
Cô ta cắn chặt răng, không nói một lời.
Lão già kia bất đắc dĩ, chỉ đành sai người bắt Long Khuynh Vũ về Thiên Đạo Tông rồi tính.
Bỗng nhiên.
Một người đàn ông tiến lên: “Ô trưởng lão, tôi có cách ép cô ta nói ra nơi cất giữ máu Tổ Long!”
Lão già kia nhướng mày: “Hàn Thông, cách gì thế?”
Hàn Thông nhếch mép cười khẩy: “Ô trưởng lão, nếu đưa về Thiên Đạo Tôi rồi để những người khác ép cung hỏi ra nơi cất giữ máu Tổ Long!” Advertisement “Vậy chẳng phải công lao sẽ thuộc về kẻ khác sao?”
Ô trưởng lão nhíu mày, quả thật khá có lý.
“Cậu có cách nào bắt cô ta mở miệng à?”
“Khà khà!”
Vẻ mặt của Hàn Thông rất đáng khinh: “Ô trưởng lão, Long Khuynh Vũ là tuyệt sắc đại mỹ nhân đứng thứ ba trong bảng Nữ Thần của thế giới Tam Thiên!”
“Chắc chắn sẽ có rất nhiều gã đàn ông muốn lột bỏ vẻ ngoài của cô ta, nếu chúng ta sẽ dụng lưu ảnh thạch ghi hình lại...”