Edit: cầm thú
Äánh trả?
Kiá»u Y Na mưá»i tám tuá»i, chưa bao giá» biết Äánh trả là như thế nà o.
Cô...
Chá» biết nhát gan chạy trá»n mà thôi.
Quyá»n thứ ba cá»§a LÄng Hiá»u Äánh tá»i, má»t quyá»n nà y, trá»±c tiếp khiến Kiá»u Y Na nằm xuá»ng Äất, tóc tai há»n loạn, khuôn mặt tái mét.
Trên lôi Äà i Kiá»u Y Na ngã xuá»ng, bá» dạng vô cùng thê thảm.
"Kiá»u Y Na! Äứng lên!"
"Kiá»u Y Na, cá» lên!"
Dưá»i Äà i há»c sinh nÄm nhất không ngừng quát lá»n.
Không ai kêu ngừng, không ai bảo cô bá» cuá»c cả.
Má»i ngưá»i giá»ng như rất tin tưá»ng.
Tin tưá»ng cô có thá» Äứng dáºy.
"Äứng lên."
LÄng Hiá»u Äứng trưá»c mặt Kiá»u Y Na, giá»ng nói không có gợn sóng, nhưng vô cùng nghiêm trá»ng.
"Äứng lên, Äánh trả lại cô, em sẽ có cÆ¡ há»i thắng, nếu không... cả Äá»i nà y cá»§a em, Äá»u là sá»± thất bại!"
LÄng Hiá»u nhìn Kiá»u Y Na, tá»±a như nhìn thấy tất cả má»i ngưá»i sợ bóng sợ gió trên thế gian.
Có Äôi khi, cÆ¡ há»i rõ rà ng xuất hiá»n trưá»c mắt.
Có ngưá»i bá»i vì nhát gan, bá»i vì không kiên trì không quyết tâm mà không dám bưá»c ra Äầu tiên.
Cuá»i cùng, chá» có há»i háºn cả Äá»i.
Nếu như phải là m má»t ngưá»i bình thưá»ng, LÄng Hiá»u hi vá»ng có thá» trá» thà nh má»t ngưá»i bình thưá»ng không có há»i tiếc, không phải ngưá»i thưá»ng xuyên há»i háºn, sợ hãi, tiếc nuá»i cả Äá»i.
Có má»t sá» thá»i Äiá»m, cô cảm thấy là m má»t ngưá»i bình thưá»ng tá»± do tá»± tại, còn hạnh phúc và thá»a mãn hÆ¡n nhân váºt chÃnh cá»§a thế giá»i.
Mà hiá»n tại, LÄng Hiá»u hi vá»ng, những há»c sinh nà y cá»§a cô có thá» trá» thà nh ngưá»i như váºy.
Sá»ng vì chÃnh mình.
Vì...
Cá» gắng phấn Äấu Äá» chÃnh mình trá» nên tá»t hÆ¡n.
......
Äứng lên...
Mình muá»n Äứng lên!
Trên lôi Äà i Kiá»u Y Na chá»u Äá»±ng Äau Äá»n, nghe tiếng nói cá»§a LÄng Hiá»u và các bạn, cô gần như dùng hết sức lá»±c cá»§a bản thân, rá»t cuá»c cháºm rãi Äứng dáºy.
Äau Äá»n á» bụng, khiến cô không thá» Äứng thẳng, nhưng cÅ©ng không ảnh hưá»ng cô ra tay.
"Em... có thá» là m ÄÆ°á»£c! Em có thá»!"
Kiá»u Y Na cắn chặt rÄng, cá» gắng Äi tá»i trưá»c mặt LÄng Hiá»u, sau Äó giÆ¡ tay ra ---
<>
Äây là võ kỹ Äầu tiên Mạc Thiếu Khanh dạy há»c sinh!
Kiá»u Y Na còn chưa thuần thục, chá» có thá» Äánh ra má»t chiêu Äầu mà thôi.
Nhưng Äá»i vá»i cô mà nói, Äã là bưá»c nhảy vá»t rá»i.
Má»t chiêu Äó không chá» có giá trá» vá» mặt bên ngoà i.
......
BÄng sÆ¡n quyá»n thức thứ nhất, Äã tá»n hết khà lá»±c cá»§a Kiá»u Y Na, nhưng nắm Äấm kia Äánh và o ngưá»i LÄng Hiá»u, má»m nhÅ©n không sức.
Ngay sau Äó, thân thá» Kiá»u Y Na ngã xuá»ng trưá»c ngưá»i LÄng Hiá»u.
LÄng Hiá»u láºp tức Äỡ cô.
"ÄÆ°a bạn há»c Kiá»u tá»i phòng y tế."
LÄng Hiá»u nhẹ nhà ng cÄn dặn má»t câu, láºp tức có ngưá»i nhảy tá»i Äem Kiá»u Y Na Äi.
Lúc nà y, LÄng Hiá»u cÅ©ng nhẹ nhà ng nhảy xuá»ng lôi Äà i, vẻ mặt không có gì lá»n.
"Cô LÄng, há»i nãy cô má»i sá» dụng..."
Vẻ mặt Mạc Thiếu Khanh kinh ngạc nhìn LÄng Hiá»u, LÄng Hiá»u không phải võ giả, vì sao tá»c Äá» lại nhanh Äến váºy, hÆ¡n nữa chiêu thức cá»§a cô còn rất dÅ©ng mãnh.
"Là luyá»n thá» thuáºt anh trai tôi dạy cho."
Lúc nà y, tất nhiên phải Än ngay nói tháºt, LÄng Hiá»u cảm thấy nhân phẩm cá»§a cô là ngưá»i thà nh tháºt Äáng tin cáºy.
"Hóa ra là LÄng Xuyên dạy."
Mạc Thiếu Khanh gáºt Äầu.
Cái nà y thì không kì lạ.
Dù sao... LÄng Xuyên chÃnh là kỳ nhân tạo ra các truyá»n thuyết.
LÄng Hiá»u thân là em gái LÄng Xuyên, dạy má»t chút võ kỹ cho em gái phòng thân, Äá»i vá»i LÄng Xuyên không phải chuyá»n gì to tát.
"Cô LÄng, áo khoác cá»§a cô, còn có..."
Lúc nà y, Tô Nhược BÄng Äi tá»i trưá»c mặt cô, ÄÆ°a áo khoác cho cá», ánh mắt lại nhìn qua váºt nhá» trong túi áo.
Trong túi áo, có má»t cái Äầu lông xù xì, lúc nà y lòi ra.
"Nó là sá»§ng váºt cá»§a cô LÄng sao? Có thá» bá» túi, tháºt Äáng yêu!"
Tâm tư thiếu nữ Tô Nhược BÄng Äầy cảm thán.
LÄng Hiá»u:!!!
Thiếu chút nữa quên mất Bạch TrÄn!
Bạch TrÄn: A, nữ nhân.