Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 402: Chương 402


TruyenChu.IO - Đọc truyện nhanh không QC


Sắc mặt Diêu Văn tích lập tức trắng bệch: “Em… Lập Vinh, chuyện này thật sự không liên quan đến Diêu gia! Em… Em.. Em cũng bị lừa, em…”

“Bị lừa?” Tần Lập Vinh cười lạnh nói: “Đúng rồi! Em bị lừa, cũng lừa gạt tôi luôn. Kết quả thế nào? Cái gì tôi cũng không biết, Diêu Mộng Kỳ quyến rũ con trai tôi, tôi còn tưởng rằng Diêu gia các người muốn kết chặt mối quan hệ với Tần gia. Tôi đã nghĩ đến việc các người muốn bỏ những khúc mắc mà chuẩn bị giúp tôi nâng đỡ Tần Hiên cơ?”

“Kết quả thì sao? Diêu Văn Tích, tất cả là tại em đấy, tại Diêu gia các người! Nếu tôi biết Phan Chỉ Quân hại con trai tôi thành thế này, tôi tuyệt đối không để Diêu Mộng kỳ gả cho Tần Hiên? Cũng sẽ không tổ chức cho nó lễ đính hôn lớn như thế!”

Tần Lập Vinh vô cùng tức giận!

Diêu Văn Tịch bị dáng vẻ tức giận của ông ta dọa sợ: “Đó… đó… Vậy bây giờ anh biết rồi, cũng không muốn mà, đúng không? Diêu Mộng Kỳ…”

“Sao em không nói sớm đi? Giờ có thể làm gì?” Tần Lập Vinh tức giận ngắt lời Diêu Văn Tích, ông ta đập bàn cái rầm.

“Bây giờ khách khứa đã đến, lời đã nói ra, Diêu Mộng Kỳ đang mang thai con của Tần Hiên. Bây giờ em nói với tôi tiểu Mạc bị Phan Chỉ Quân - người đàn bà đó hại, tôi có thể làm gì?”

“Em muốn tôi ra ngoài đuổi khách sao? Lý do là gì? Nói con trai tôi bị mẹ Diêu Mộng Kỳ hãm hại hả? Tần Lập Vinh tôi còn cần thể diện không? Hả?”

Nghe tiếng hét, Diêu Văn Tích run rẩy, đứng như trời trồng, không nói nên lời.

Có đôi khi, con người thật ích kỷ!

Bà kiêu hãnh, đoan trang và coi thường những người không có năng lực bằng mình!

Nhưng khi đối mặt với người có năng lực hơn mình, bà lập tức cúp đuôi như một con chó!

Diêu Văn Tích đôi khi cũng vậy.

Kiếp trước, ở trước mặt người khác bà là người độc đoán, nhưng đứng trước mặt Tần Lập Vinh lại khác!

Đây là người có quyền cao chức trọng, là Chủ tịch tỉnh Giang Nam, có thể nắm Diêu gia trong tay. Cho dù lúc chưa ngồi lên chức Chủ tịch tỉnh thì địa vị của ông ta cũng không thấp!

Người đàn ông này đi một đường đến ngày hôm nay, năng lực không thể bàn cãi.

Cho nên, bản chất bên trong Diêu Văn Tích là sợ Tần Lập Vinh.

“Diêu Văn Hoa đâu? Tìm anh ta đến đây, còn có Diêu Vũ Thần, gọi nó đến đây cho tôi, Diêu gia các người hại con trai tôi, tôi muốn các người phải trả giá đắt!”

“Không…” Diêu Văn Tích không đồng ý, bà ra sức ngăn cản. Bây giờ, Tần Lập Vinh nâng đỡ Tần Hiên, nếu lúc này Diêu gia xảy ra chuyện. Hai mẹ con bà sẽ thật sự không được yên ổn!

Cho nên, cho dù thế nào Diêu Văn Tích cũng không để Tần Lập Vinh động đến Diêu gia.

Cuối cùng, sau khi Diêu Văn Tích khổ sở cầu xin, Tần Lập Vinh mới đồng ý tạm thời tha cho Diêu gia!

Bây giờ bên ngoài nhiều khách khứa, bọn họ ở đây cãi nhau cũng không tốt. Chuyện đến mức này, cho dù xảy ra chuyện gì cũng phải đi xuống.

Tần gia không thể mất mặt mũi được!

Còn Phan Chỉ Quân, Tần Lập Vinh tuyệt đối không bỏ qua.

TẦn Lập Vinh để Diêu Văn Tịch thông báo cho Diêu Văn Hoa, phế một cánh tay và một cái chân của Phan Chỉ Quân, ông ta sẽ coi như chuyện này chưa từng xảy ra.

Diêu Văn Tích bất đắc dĩ, không dám phản kháng Tần Lập Vinh, chỉ có thể đồng ý.

Ngoài cửa thư phòng, Tần Mạc đã nghe tất cả,

Anh ta mặc một bộ vest tôn lên khí chất của mình. Hôm nay Tần gia có chuyện vui, anh ta cũng phải có mặt.

Mặc trên người bộ vest màu đen được đặt may thủ công, anh ta toát lên vẻ đẹp trai của thiếu niên trẻ tuổi. Trong tay cầm một ly rượu vang, dáng vẻ đẹp như vậy, nhưng cả người anh ta lại khiến người ta cảm thấy đau lòng!

Anh ta đứng ở đó, cảm giác tầm nhìn mơ hồ, như có gì đó muốn rơi xuống, nhưng sao lại không khóc được!

Người ba này của anh ta không hổ là Chủ tịch tỉnh Giang Nam, một đường đi đến ngày hôm nay, thật sự không thể so với người bình thường.

Chuyện phát triển đến ngày hôm nay, anh ta mới thấy rõ.

Cuộc nói chuyện vừa rồi của bọn họ, ba anh ta hoàn toàn cho mình là vô tội, bị lừa gạt!

Cãi nhau với mẹ anh ta, ngay cả mẹ anh ta cũng cảm thấy là do bà không để ý!

Có lỗi với anh ta!

Cho nên, ông ấy với tìm tiểu tam, nuôi con riêng, vừa mượn thực lực của Diêu gia phát triển thế lực của mình, vừa quang minh chính đại bồi dưỡng con riêng. Phan Chỉ Quân hại con ông ấy, ông ấy lại cưới nữ nhi của bà ta vào cửa…”

Tất cả điều này không phải đều sai rồi sao?

Chí ít hiện tại, mẹ anh ta đã quên, cảm thấy mình có lỗi với ba anh ta!

Ha!

Tần Mạc muốn cười!

Chuyện không phát triển đến mức này, anh ta cũng không thấy được. Bây giờ nghĩ lại, ba anh ta thật sự không biết bệnh của anh ta của vấn đề sao?

Nói không chừng, ông ấy đã biết từ lâu, cũng biết là Phan Chỉ Quân ra tay?

Những năm nay, Diêu gia và Tần gia hợp sức điều tra cũng không ra bất kỳ manh mối nào, trong này, chẳng lẽ không có ai giúp che giấu sao?

Dù sao đứa con trai này đã trúng độc, không cứu được, vậy không bằng giữ lại con cờ này, để lúc quan trọng thì dùng, có đúng không!

Xem đi!

Chuyện phát triển đến cuối cùng, ông ấy là người thắng đậm nhất!

Phan Chỉ Quân hại con ông ấy, ông ấy phế bà ta một tay một chân. Cho dù là mẹ anh ta nói giúp Diêu gia, sau này Diêu Mộng Kỳ sẽ ghi thù lên đầu mẹ anh ta.

Không ai nhớ đến những chuyện ông ấy đã làm có lỗi với Diêu gia. Thay vào đó, bọn họ lại cảm thấy có lỗi với ông ấy. Diêu Mộng Kỳ trở thành con cờ của ông ấy để đàn áp hai mẹ con anh ta, tiếp tục lợi dụng Diêu gia. 

Ha ha ha ha!

Tim đau thắt lại!

Anh ta muốn cười, điên cuồng cười, nhưng miệng và mắt lại cảm thấy cay đắng!

Lễ đính hôn của Tần Hiên được tổ chức hoành tráng, khiến Tần Hiên nổi tiếng trong giới thượng lưu Giang Châu.

Đêm hôm đó, trời lại mưa rất to, kèm theo sấm chớp, thật đáng sợ!

Sân sau Diêu gia, tiếng kêu thảm thiết của Phan Chỉ Quân vang lên, tiếng kêu thảm thiết bị mưa lớn và sấm sét lấn át. Sau một đêm, vạn vật trở lại bình yên vốn có!

Cố Vân Tịch đưa thực đơn cho Tần Mạc.

Tần Mạc lấy được thực đơn, anh ta suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy đi tìm ba mình. Trong mắt anh ta có sự trưởng thành mà ông ta chưa từng thấy qua!

Khi một người học cách chấp nhận và che giấu bản thân, nghĩa là họ đã thực sự trưởng thành!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.