Hứa Tư Văn không hề từ bỏ dự định tiếp tục đắp nặn Vũ Khánh Cương, có điều đây đều là kế hoạch lâu dài, về thời gian mà nói, hiện tại chủ yếu nhất là về Hứa gia tập, cùng người trong nhà nói một chút chuyện của bọn họ.
Hứa gia tập giống như quá khứ, nhưng lại có chút khác biệt, giống như toả sáng sức sống, Hứa Tư Văn nhìn như có điều suy nghĩ, ông chủ Vũ căn bản không chú ý, vẫn luôn nghiêm túc lái xe, lần này tới vẫn là tiện thể nhập hàng cho chị dâu Hứa gia, bận bịu trong siêu thị nhỏ xong mới về Hứa gia.
Chờ dàn xếp xong xuôi, ba Hứa kêu hai chồng chồng, ngồi cùng một chỗ với mẹ Hứa, Hứa Gia Văn ngồi bên cạnh, tư thế có chuyện muốn thương nghị.
“Cương tử, Tư Văn với cậu cùng nhau, sống hết đời, chúng ta đều hiểu, nhưng hai đứa dù sao cũng là hai đại nam nhân, không có đời sau là không được, có điều cậu đừng suy nghĩ nhiều, chúng ta sẽ không để hai đứa kết hôn giả, hoặc là mượn bụng sinh con, đây không phải là biện pháp giải quyết vấn đề tốt nhất.”
“Cái đó, chú Hứa, thím Hứa, anh trai con có ba đứa con trai, cho một đứa làm con nuôi của con và Tư Văn, dưỡng lão đưa ma.” Vũ Khánh Cương nhanh chóng nói ý tứ của Vũ gia bọn họ.
“Không được!” Ba Hứa phản đối: “Nhận con cháu nhà cậu làm con nuôi, tương lai già rồi chỉ tốt với cậu, không hiếu thuận với Tư Văn thì làm sao bây giờ? Nếu cậu chết sớm hơn Tư Văn, Tư Văn nhà chúng ta làm sao bây giờ?”
Vũ Khánh Cương: “…!”
Ba vợ nói chuyện thật có thể nghẹn chết người!
“Ba!” Hứa Tư Văn cau mày, ba y nói chuyện sao lại khó nghe như vậy chứ? Đây không phải là ngang ngược không biết lý lẽ sao?
“Con đừng nói chuyện!” Ba Hứa ngăn cản Hứa Tư Văn mở miệng, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Vũ Khánh Cương: “Không phải chúng ta không tử tế, mà là chúng ta mất lòng trước được lòng sau, đứa nhỏ cho làm con nuôi của nhà cậu đã bao lớn? Ta cũng đã nghe Tư Văn nói mấy lần, sự nghiệp của cậu cũng rất phô trương, một phần gia nghiệp lớn như vậy, tương lai cũng phải truyền cho con của cậu, cậu không có con, tự nhiên là truyền cho cháu trai, nhưng ba đứa cháu trai đó, nhất định là cho cái đứa làm con nuôi kia kế thừa, vậy hai đứa khác thì sao? Mặc dù là anh em ruột cũng không thể bảo đảm trong lòng ngay cả một chút khúc mắc cũng không có, cho nên, đứa nhỏ nhận làm con nuôi dưỡng lão, Hứa gia chúng ta tự chuẩn bị.”
“Ba, có nghĩ qua nhận con cái nhà ai chưa?” Sắc mặt Hứa Tư Văn khó coi, y không nghĩ tới Hứa ba ba kiên trì như vậy, hơn nữa nói chuyện cũng quá trắng trợn.
“Tư Văn, ba muốn cho Nữu Nữu làm con gái nuôi của em, tương lai tiện dưỡng lão đưa ma cho em.” Hứa Gia Văn ở một bên ngượng ngùng giải thích với Hứa Tư Văn.
“Cái gì?” Hứa Tư Văn kinh ngạc, y nghĩ là đứa nhỏ nhà bà con không biết cách xa bao nhiêu đời, nhưng anh trai y mới vừa nói cái gì? Cho Nữu Nữu làm con nuôi của y hả?
“Cái này được!” Vũ Khánh Cương vừa nghe liền cao hứng, hắn bất kể con nuôi là trẻ con nhà ai, dù sao cũng là muốn mình và vợ có một đứa trẻ dưỡng lão, hai người bọn họ cũng sẽ không bạc đãi.
Huống chi, thật ra là vợ không quá nguyện ý nhận con nuôi, chung quy là trong lòng không được tự nhiên. Có điều nếu là tiểu Nữu Nữu mà nói, vậy thì tính là chuyện khác.
“Anh câm miệng!” Hứa Tư Văn rống Vũ Khánh Cương một tiếng, xoay mặt nghiêm túc nhìn ba Hứa cùng anh hai Hứa gia: “Anh trai con chỉ có một đứa con là Nữu Nữu, cho làm con nuôi à? Mọi người đến tột cùng nghĩ như thế nào vậy?”
Hứa Tư Văn biết người nhà mình không phải máu lạnh vô tình, nhưng sao đột nhiên lại muốn cho Nữu Nữu làm con nuôi cơ chứ?
Trước đây ba đã từng có ý tứ bảo y nhận con nuôi, nhưng mà y không đồng ý!
Cũng không biết đứa nhỏ mà ba y muốn nhận lại là Nữu Nữu!
“Đứa nhỏ Vũ gia đều lớn rồi, dù có ở chung với con, cũng không có bao nhiêu tình cảm có thể tích lũy, đến già thật sự không tốt với con thì con làm sao bây giờ? Lỡ như cậu ta thành lão hồ đồ không quản con, Vũ Khánh Cương không ở đó thì con chết cũng không ai biết!” Ba Hứa nói nói có chút dáng vẻ muốn rớt nước mắt: “Buổi tối ba nằm mơ liền mơ thấy con già rồi, chết già ở trong phòng, lại hơn nửa năm mới được người ta phát hiện! Còn là bởi vì bất động sản tới cửa thu phí bất động sản, lại gõ cửa thế nào cũng không ai mở, cuối cùng cạy cửa ra, mới phát hiện thi thể của con! Ba tỉnh lại! Tim ba khỏi nói có bao nhiêu khó chịu!”
Lời này khiến Hứa Tư Văn cùng Vũ Khánh Cương hai mặt nhìn nhau, hai người cảm giác sau lưng ớn lạnh…
“Nữu Nữu nhỏ tuổi, có điều hai đứa yên tâm, sau này nó được nghỉ sẽ đưa đến chỗ hai đứa, cùng trải qua nghỉ hè nghỉ đông với hai đứa, đứa trẻ dẫn theo bên mình từ nhỏ, lớn lên nó cũng sẽ nhớ hai người, con là chú ruột của nó, trên danh nghĩa là ba, như vậy ba với mẹ con dù chết cũng có thể nhắm mắt.”
“Ba nó, đừng nói nữa, nghe mà trong lòng tôi liền khó chịu!” Mẹ Hứa cũng đỏ cả vành mắt, mắt thấy hai cụ có khuynh hướng ôm đầu khóc rống.
“Cái đó, chú Hứa, nhà con bên kia, cũng có đứa nhỏ để làm con nuôi… Có điều chú đừng lo lắng cho Tư Văn, đứa nhỏ kia bây giờ còn ngồi trong bụng mẹ nó kìa, chờ ra đời liền đăng ký trên danh nghĩa của tụi con, làm cháu trai mà nuôi.”
“Hả?” Người nhà họ Hứa nhìn về phía Hứa Tư Văn, có ý gì? Hứa gia bọn họ cho con gái nhận nuôi, thế nào, Vũ gia trực tiếp cho cháu nội trai nhận nuôi à?
“Cái đó, chuyện là như thế này…” Lúc này là ông chủ Vũ ở bên cạnh, Hứa Tư Văn nói, người nhà họ Hứa nghe.
Hứa Tư Văn nói xong, liền ngồi sát với Vũ Khánh Cương, Vũ Khánh Cương dâng sổ hộ khẩu lên, người nhà họ Hứa đều thấy được, sau đó tập thể trầm mặc nửa ngày.
“Vậy cũng được!” Ba Hứa cắn răng một cái: “Hứa gia chúng ta một đứa con gái, Vũ gia bọn họ một đứa cháu trai, hai đứa nhỏ, rất tốt, cho hai người nuôi dưỡng già.”
Hứa Tư Văn cảm thấy có mấy phần đau răng, y muốn nói điều gì đó lại bị Hứa Gia Văn kéo lại ngăn cản.
Chá» tránh ÄÆ°á»£c hai lão, Hứa Tư VÄn bám lấy tay anh trai y không buông, VÅ© Khánh Cương cÅ©ng bám và o anh vợ không cho Äi, Hứa Gia VÄn lén xoa xoa nói ra sá»± tháºt vá»i em trai và chá»ng cá»§a em trai hắn: âCái nà y cÅ©ng là chuyá»n không có cách giải quyết, ba mẹ lo lắng em già Äi không chá»n dung thân, cả ngà y than thá», giai Äoạn Äó Äừng nói nữa, còn không cho Äá» em biết. Vừa vặn chá» dâu em lại muá»n cái thai thứ hai, liá»n nghÄ© ra má»t cách giải quyết như thế, Nữu Nữu ÄÄng ký trên danh nghÄ©a cá»§a em, sau nà y anh vá»i chá» dâu em lại sinh thêm má»t Äứa, sau Äó hai Äứa nhá», em má»t Äứa em má»t Äứa.â
âVáºy ÄÆ°á»£c, sau nà y tiá»u nha Äầu chÃnh là con gái cá»§a VÅ© gia bá»n em!â VÅ© Khánh Cương thiếu chút nữa cao hứng nhảy cẫng lên, Äây tháºt là con gái từ trên trá»i rÆ¡i xuá»ng mà !
âCái gì!â Hứa Gia VÄn xù lông: âAi nói là con gái VÅ© gia mấy ngưá»i? Äó là con gái Tư VÄn, há» Hứa không phải há» VÅ©! Không phải cáºu còn má»t Äứa cháu chưa ra Äá»i sao? Tránh qua má»t bên Äi!â
âHá» Hứa thì cÅ©ng phải gá»i em là ba, sao lại không phải là con gái VÅ© gia em chứ? Nhà em ba Äứa con trai, chá» thiếu má»t bé gái thôi!â VÅ© Khánh Cương dá»±a và o là lẽ biá»n luáºn.
âLà m sao có khả nÄng? Con gái cá»§a tôiâ¦â
âTrên há» khẩu chÃnh là con gái emâ¦â
Hai ngưá»i nà y cãi nhau, không ai phục ai, ai cÅ©ng muá»n Äứa con gái Nữu Nữu nà y theo mình, vì váºy Hứa Tư VÄn ngược lại thà nh ngưá»i xem cuá»c chiến.
Vừa vặn chá» dâu mang theo Nữu Nữu trá» lại, hai ngưá»i vừa nhìn thấy Nữu Nữu liá»n giá»ng như nhìn thấy trân bảo quý hiếm, nhưng tiá»u Nữu Nữu lại Äi thẳng tá»i ông ná»i, vì váºy ba ngưá»i Äà n ông già trẻ xoay quanh má»t tiá»u nha Äầu.
Mẹ Hứa á» phÃa sau là m cÆ¡m.
Trình Mỹ Lá» hiếm thấy không có Äi thẳng Äến nhà bếp, mà là nhìn thấy Hứa Tư VÄn, Hứa Tư VÄn cÅ©ng muá»n nói lại thôi nhìn chá» dâu.
Ãnh mắt là m bá» Äáng thương, Trình Mỹ Lá» láºp tức Äoán ÄÆ°á»£c nguyên nhân.
âEm trai ngá»c!â Trình Mỹ Lá» mang theo Hứa Tư VÄn ngá»i á» dưá»i cây Äà o nhìn hoa Äà o chầm cháºm rÆ¡i xuá»ng Äất, cùng Hứa Tư VÄn tâm sá»± má»t lần: âAnh trai em vá»i chá» không cÆ¡ trà giá»ng ba mẹ, nhưng mà chúng ta cÅ©ng có ưu thế, Äã Äiá»u tra Cương tá», không tra ÄÆ°á»£c thứ gì, thế nhưng trong khoảng thá»i gian nà y, anh trai em cÅ©ng Äi tân thà nh Lan Châu mấy lần, táºp Äoà n Äông Bắc Há», á» Äông Châu Äá»u hiá»n hách có tiếng, mặc ká» mấy cái Äó có hay không, chá» cần viá»c Äông Bắc Há» Äến nay má»i chá» có má»t ông chá»§, liá»n biết Cương tá» không ÄÆ¡n giản.â
âChúng ta không quyá»n không thế, chá» là ngưá»i dạy há»c, em Äó, em á» cùng cáºu ta không thá» hảo hảo hạnh phúc, lỡ như cáºu ta Äá»i ý, em là m sao bây giá»? Lúc ấy nếu chúng ta Äá»u không á» Äó, em lẻ loi má»t mình, Äúng là già mà không chá»n dung thân. Mấy ngà y trưá»c xem tin tức, nói có cụ già chết ná»a nÄm má»i ÄÆ°á»£c ngưá»i ta phát hiá»n á» trong phòng, lúc ấy sắc mặt ba mẹ liá»n không dá»
nhìn, sau Äó giá»ng như còn nằm mÆ¡ thấy em, mấy ngà y Äá»u không Än cÆ¡m, vừa nghe em gá»i Äiá»n thoại vá», liá»n rất cao hứng, nhưng mà bá» Äiá»n thoại xuá»ng lại cà ng buá»n rầu hÆ¡n.â
âSao lại thế ÄÆ°á»£c?â Hứa Tư VÄn cảm thấy y rất có lòng tin vá»i VÅ© Khánh Cương, VÅ© Khánh Cương cÅ©ng không phải ngưá»i như váºy.
Hứa Tư VÄn thế má»i biết nguyên do, khó trách Äang tá»t là nh sao lại nằm mÆ¡ quá»· dá» như thế chứ?
âHÆ¡n nữa chá» cÅ©ng muá»n có thêm má»t Äứa nhá», hiá»n tại chá» có má»t Äứa nhỠáp lá»±c quá lá»n, anh trai em chá» có mình em là em trai, sau nà y Äứa nhá» nà y, cÅ©ng phải cho em dưỡng lão, cho nên muá»n có hai Äứa, có ngưá»i giúp Äỡ lẫn nhau, cÅ©ng tiá»n Äá» cho ba mẹ an tâm.â
âNhưng mà chá» hai, chá» tháºt sá»± bá» ÄÆ°á»£c Nữu Nữu sao?â Hứa Tư VÄn nhá» giá»ng há»i Trình Mỹ Lá».
âEm nói cái gì váºy?â Trình Mỹ Lá» có chút kinh ngạc nhìn Hứa Tư VÄn: âChá» là trên danh nghÄ©a ÄÆ°a qua dưá»i tên cá»§a em mà thôi, Nữu Nữu là má»t Äứa con gái! Em vá»i Cương tá» là hai Äại nam nhân, có thá» nuôi sá»ng chÄm sóc tá»t má»t cô bé sao? Äừng trách chá» không nhắc nhá» em, nếu em tháºt sá»± nghÄ© như váºy, chá» còn ưá»c gì nữa! Chá» cần em có bản lÄ©nh chÄm sóc nó má»t tháng, không, má»t tuần, nếu như em không ÄÆ°a nó vá», Äứa nhá» nà y sau nà y liá»n Äá» nuôi bên cạnh em và Cương tá» luôn!â
âChá» hai sao chá» có thá» nói như váºy chứ?â Hứa Tư VÄn Äen mặt lại, y cho rằng Ãt nhất thì chá» dâu sẽ không nỡ, nhưng ai biết chá» dâu giá»ng như thoát khá»i cái phiá»n toái lá»n váºy, có ý gì thế?
âÄó là em không á» lâu vá»i con nhóc kia, chá» quen thuá»c rá»i em sẽ tránh ra xa xa thôi.â Trình Mỹ Lá» vừa nghÄ© tá»i tiá»u ma nữ nhà mình liá»n Äau Äầu.
âChá» hai!â VÅ© Khánh Cương vá»t lại Äây: âCái Äó, bá»n em có thá» chÄm sóc tá»t Nữu Nữu! Tháºt sá»±!â
âEm nói tháºt chứ?â Trình Mỹ Lá» hoà i nghi nhìn VÅ© Khánh Cương, cô vá»i mẹ chá»ng hai ngưá»i phụ nữ mà còn bá» má»t gần chết, hai ngưá»i bá»n há» Äại nam nhân còn không náo Äá»ng Äến gà bay chó sá»§a không có ngà y yên là nh à ?
âTháºt sá»± tháºt sá»±!â VÅ© Khánh Cương bảo Äảm nói: âMá»t bé gái như váºy á» nhà em, là ngà n thá»a Äất má»t cà nh hoa Äó.â
âEm cÅ©ng có thá» chÄm sóc tá»t Nữu Nữu!â Hứa Tư VÄn cảm thấy tám phần là anh hai chá» hai muá»n cái thai thứ hai, không thÃch Nữu Nữu, cÅ©ng rất không vui, các ngưá»i Äã không muá»n con, váºy thì ngưá»i là m chú là y muá»n.
Trình Mỹ Lá»: ââ¦!!â Bá»n há» gá»i tâm thư chá» nà o váºy?
Hết chương 104