“Cô là ai?” Hứa Tư Văn đi tới thấy được một nữ nhân viên bị ngăn ở ngoài phòng máy, không quen biết, lạ mặt.
“Anh là ai?” Nữ nhân viên có chút bất ngờ nhìn Hứa Tư Văn đi tới, phòng máy là nơi quan trọng, rất ít người vô duyên vô cớ đến nơi này, cô ta cũng là tìm cơ hội thật lâu mới chờ tới bây giờ có thể mượn cớ đi vào.
Lại không ngờ bảo an ở cửa quá tích cực, chết sống không mở cửa!
“Hứa tổng.” Sáu vị bảo an lại đều biết Hứa Tư Văn, đồng loạt đứng lên hành lễ một cái, giống như ở trong quân nhìn thấy lãnh đạo vậy.
Hiện tại Hứa Tư Văn ngoại trừ là trưởng bộ kỹ thuật, còn là phó tổng công ty, Trương Lam Hà là tổng giám đốc.
Người của bộ kỹ thuật, tất cả đều là kỹ thuật viên, chỉ có một bộ trưởng này.
“Hứa tổng?” Nữ nhân viên rõ ràng nhíu nhíu mày, cô ta không biết trong công ty còn có một Hứa tổng.
“Cô là ai?” Hứa Tư Văn gật đầu cười với bảo an, nhưng lúc nhìn và phía nữ nhân viên, liền khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, nữ nhân viên này, có chút quái lạ.
“Tôi là nhân viên kiểm tra của bộ kỹ thuật, có vài thao tác không hợp lý, cần vào phòng máy chỉnh sửa hệ thống lại một chút.” Nữ nhân viên nói chuyện rất cây ngay không sợ chết đứng, nhưng giọng điệu lại lo lắng.
“Thao tác không hợp lý, cô cần phản hồi cho nhân viên lập trình, chứ không phải là đến chỗ phòng máy này, điều lệ chế độ của bộ kỹ thuật chỉ có mấy cái như vậy, lẽ nào cô chưa từng xem à?” Hứa Tư Văn ánh mắt sắc bén nhìn nữ nhân viên: “Hay là nói, mục đích của cô chính là muốn vào phòng máy?”
“Anh nói bậy gì đó!” Nữ nhân viên nôn nóng quát Hứa Tư Văn: “Tôi đúng là nhân viên mới tới, nhưng cũng không thể để anh tùy tiện oan uổng được!”
Cô nhân viên này nói nói, lại dựa dựa vào bên cạnh Hứa Tư Văn, sáu nhân viên bảo an phản ứng rất nhanh chóng, Hứa Tư Văn còn không biết chuyện gì xảy ra, cũng cảm giác được nữ nhân viên kia đánh tới, y lui về sau một bước muốn né tránh, nhưng phía sau là cầu thang, lúc này y đang đứng ở cửa an toàn, nữ nhân viên không phải dùng thang máy đi lên, mà là leo thang bộ lên…
Trong nháy mắt những chuyện mà Hứa Tư Văn nghĩ tới cũng chỉ có mấy thứ đó, nhưng chỉ mấy thứ đó cũng đủ để cho y nghi ngờ.
Hứa Tư Văn được sáu nhân viên an ninh trong nháy mắt bảo vệ đến nước chảy không lọt, một người đứng sau lưng y, phòng ngừa y lăn xuống cầu thang; hai người đứng ở hai bên người y, hai người đứng ở trước người y, còn một người nhanh chóng nhấn chuông báo động.
Chuông báo động sắc nhọn nhất thời vang vọng cả tòa nhà lớn!
Nữ nhân viên vừa nghe thấy chuông báo động, vẻ mặt sốt sắng lên, văn kiện ôm vào trong ngực cũng rơi xuống.
Hứa Tư Văn từ khe hở giữa hai bảo an phía trước nhìn ra ngoài, lại nhìn thấy sau khi văn kiện mà nữ nhân viên kia vốn dĩ đang ôm từ trong lồng ngực rơi xuống, trang giấy tản đầy đất, âu phục của cô ta lại là không đóng chặt nút, đồng thời áo sơ mi bên trong, nếu là lúc dùng văn kiện che chắn, vẫn là rất bình thường, nhưng sau khi mất văn kiện, lại là rách rưới đến mức lộ ra rốn cùng với mép quần lót ren, giống như bị xé hỏng vậy!
Nữ nhân viên với bộ dạng này, còn là nữ nhân viên lớn lên rất thanh thuần xinh đẹp, còn là nữ nhân viên quay mặt về phía bảy nam nhân…
Hứa Tư Văn tức giận đến đỏ mặt!
Người và bảo an trong công ty đều phản ứng rất nhanh, người tới trước không phá hoại hiện trường, mà là vây lại, hình thành tường người trong phạm vi nhất định bên ngoài, thế nhưng yên lặng như tờ, không có ai nghị luận sôi nổi, trầm mặc nhìn, có người mới tới muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy các tiền bối bốn phía đều ngậm chặt miệng trừng hai mắt, vào lúc này ai dám lên tiếng bảo đảm lập tức bị phát hiện.
Nữ nhân viên cũng không ngờ tới nhân viên trong công ty này lại phản ứng như thế!
Chẳng lẽ không phải cần nghị luận sôi nổi bất bình giùm sao?
Mấy nam đồng nghiệp có hảo cảm với cô ta đều chết hết rồi sao?
Một thân này gần như chỗ nào gợi cảm có thể lộ ra thì cô ta đều lộ ra hết rồi, lẽ nào không ai xem sao? Không hấp dẫn người ta sao?
“Chuyện gì xảy ra?” Trương Lam Hà tới cũng rất nhanh, vừa đến liền thấy Hứa Tư Văn, không nói hai lời liền gấp rút chạy tới chỗ y.
“Nữ nhân viên này có hành vi khả nghi.” Hứa Tư Văn chỉ tay vào nữ nhân viên kia, vốn chỉ là hoài nghi, nhưng mà bây giờ Hứa Tư Văn đã có thể xác định.
“Là anh lôi kéo tôi, tôi, tôi mới chạy tới nơi này, nhưng mà bọn họ lại… A a…!” Nữ nhân viên rất biết cách lợi dụng ưu thế của phụ nữ, nói chuyện mơ mơ hồ hồ liền để lại đầy đủ tư liệu cho mọi người lấp đầy không gian ám muội không rõ kia, một nam nhân trẻ tuổi cùng một nữ nhân trẻ tuổi không có gì, nhưng mà nơi này chính là có bảy nam nhân trẻ tuổi đó!
Tất cả mọi người hít vào một ngụm khí lạnh!
Lượng thông tin quá lớn, bọn họ có chút không thể tiếp nhận…
Mà sáu nhân viên bảo an cũng trợn mắt ngoác mồm, cô gái này cũng quá có thể đổi trắng thay đen đi? Bọn họ làm gì hả? Bởi vì không cho cô ta tiến vào phòng máy liền cứ như vậy vấy bẩn bọn họ…
“Trương tổng, chúng tôi không có…!” Sáu người là một nhóm, sau khi xuất ngũ được Vũ Khánh Cương nhận tới đây, bởi vì quanh năm suốt tháng đều duy trì sự ăn ý cao nhất, vừa nãy mới có thể nhanh chóng phòng vệ như vậy, khiến nữ nhân kia không thể dính lên Hứa Tư Văn một chút nào.
Trương Lam Hà khoát tay chặn lại, ra hiệu cho trưởng nhóm bảo an không cần giải thích, trái lại quay đầu hỏi Hứa Tư Văn ở một bên: “Tư Văn, em nói xem thế nào?”
“Xí!” Hứa Tư Văn bĩu môi một cái, miệng độc lại thần kỳ xuất hiện: “Tôi lôi kéo cô à? Còn sáu người bọn họ cũng hỗ trợ? Cô cho rằng cô là ai? Công chúa Bạch Tuyết sao? Chúng tôi là bảy chú lùn à? Dẹp đi! Lấy cái dáng người như chữ S của cô, ngực bự y như bò sữa, đưa thêm tiền cũng không muốn! Từng nghe câu nói kia chưa? Đồ tặng thì chất lượng nhất định có vấn đề! Hàng tốt thì không rẻ, hàng rẻ thì không tốt! Huống hồ gì, cái loại tự động giao hàng tới cửa như cô, đoán chừng phải là đồ hỏng.”
Bạn đang
Xì xà o!
Äám ngưá»i vây xem cùng nhau hắc tuyến, nhóm nhân viên kỳ cá»±u rá»t cuá»c biết tại sao ngay cả Trương tá»ng cÅ©ng run sợ Äá»i vá»i bá» trưá»ng Hứa; má»i tá»i thì lại biết bá» trưá»ng bá» kỹ thuáºt, là sá»± tá»n tại không trêu chá»c ÄÆ°á»£c, má»t cái miá»ng có thá» phun chết ngưá»i!
Trương Lam Hà má» hôi lạnh rà o rà o, há»c Äá» Äã rất lâu không Äá»c miá»ng, má»t khi cái miá»ng Äá»c cá»§a y tái hiá»n, liá»n nói lên y tháºt sá»± tức giáºn rá»i!
Nữ nhân viên không nghÄ© tá»i Hứa Tư VÄn lại Äá»c miá»ng như váºy, bá» mắng sắc mặt xanh mét, ánh mắt nhìn Hứa Tư VÄn giá»ng như ngâm Äá»c!
Ngay lúc má»i ngưá»i cho rằng cô gái nà y không ná»i Äiên thì cÅ©ng là khóc, ai biết nữ nhân viên kia lại và o lúc nà y kéo thân thÃch vá»i Trương Lam Hà : âAnh há», anh cứ trÆ¡ mắt nhìn ngưá»i khác bắt nạt em há» cá»§a anh sao? Sao anh lại máu lạnh vô tình như váºy?â
âAnh há»?â Trương Lam Hà Äá»t nhiên rÃt gà o giá»ng như gặp quá»·: âTừ lúc nà o tôi lại có Äứa em há» là cô? Sao tôi lại không biết rõ váºy?â Hứa Tư VÄn cÅ©ng khiếp sợ giá»ng như Trương Lam Hà , Trương gia không phải Äã Äoạn tuyá»t quan há» vá»i Trương Lam Hà sao? Là m sao còn có em há» tá»i công ty là m viá»c? HÆ¡n nữa vừa nãy Trương Lam Hà lại còn không nháºn ra ÄÆ°á»£c! âEm là con gái cá»§a cô há» cá»§a anh!â Nữ nhân viên bá» dạng Äiá»m Äạm Äáng yêu, Äòn sát thá»§ nà y vá»n không nghÄ© lại dùng tá»i nhanh như thế, nhưng mà bây giá» không có biá»n pháp, chá» có thá» sá» dụng Äá» thoát thân. âBà con ba ngà n dặm, ai biết cô là ngưá»i nà o chứ? Bá»t nháºn thân thÃch lung tung Äi!â Trương Lam Hà thu há»i vẻ mặt kinh ngạc, thần sắc lãnh Äạm, nhất Äá»nh không công nháºn xem cô ta là m sao bây giá»!
Trương gia không phải không còn liên quan vá»i hắn sao? Nếu không liên quan, còn em há» gì chứ? Dù là em gái ruá»t cá»§a hắn Äến cÅ©ng vô dụng.
Hứa Tư VÄn vừa thấy Trương Lam Hà như váºy, láºp tức biết quyết Äá»nh cá»§a Trương Lam Hà , cÅ©ng sẽ không cần khách khÃ: âÄi lấy bÄng ghi hình theo dõi, Äi báo cảnh sát! Nói có gián Äiá»p thương mại và o công ty chúng ta!â âMấy ngưá»i không thá» như váºy!â Nữ nhân viên phát hiá»n Äòn sát thá»§ cÅ©ng vô Ãch, lúc nà y má»i hoảng loạn: âTôi, tôi không phải gián Äiá»p gì! Mấy ngưá»i Äây là vu khá»ng! Mấy ngưá»i không thá» Äá»i xá» vá»i tôi như váºy!â âTại sao không thá»?â Hứa Tư VÄn á» trên cao nhìn xuá»ng nữ nhân viên: âCó phải là gián Äiá»p thương mại không, chÃnh cô rõ rà ng, tại sao muá»n và o phòng máy? Bây giá» nói vẫn còn ká»p. Ã, không cần nói, cô vẫn là Äi nói vá»i nhóm Äiá»u tra tá»i phạm thương nghiá»p Äi.â Tá»c Äá» cá»§a bảo an cá»±c nhanh, bÄng ghi hình theo dõi lấy ra cÅ©ng không xem, trá»±c tiếp giao cho nhóm cảnh sát Äến Äây, má»t chút cÅ©ng không lo lắng công ty mình là oan uá»ng ngưá»i tá»t.
Trương Lam Hà lục thân không nháºn, Hứa Tư VÄn tác phong sấm sét, cuá»i cùng nữ nhân viên kia là bá» mấy nữ cảnh sát trá»±c tiếp kéo lên xe cảnh sát gà o thét rá»i khá»i cao á»c VT, rất nhiá»u ngưá»i trong công ty Äá»u thấy ÄÆ°á»£c, nhưng mà không ai nói má»t câu, không ai dám nghá» luáºn má»t tiếng.
Cho dù có ngưá»i muá»n nói gì, bá» ngưá»i á» bên cạnh quÄng qua má»t ánh mắt, cÅ©ng biết phải ngoan ngoãn câm miá»ng, là m bá» bá» bá»n nhiá»u viá»c. âNữ nhân viên kia, Äến cùng là lai lá»ch ra sao?â Trá» lại vÄn phòng, Hứa Tư VÄn liá»n nghiêm túc há»i Trương Lam Hà .
Trương gia như váºy, không phải là ai muá»n nháºn cÅ©ng có thá» nháºn ÄÆ°á»£c, nữ nhân viên kia dám nói như váºy, nếu tháºt sá»± có chuyá»n, váºy nên là m gì? âLúc trưá»c trong nhà có liên há» anh, muá»n Äá»c quyá»n mua mô-Äun chương trình cá»§a chúng ta.â Nụ cưá»i cá»§a Trương Lam Hà trà n Äầy ý tứ hà m súc giá»
u cợt: âÄá»nh giá mưá»i triá»u.â âNhiá»u như váºy à ?â Hứa Tư VÄn nháy mắt má»t cái, kỳ thá»±c, Äá»i vá»i cái giá nà y y cÅ©ng không hiá»u rõ lắm, luôn là Trương Lam Hà quản. âNhiá»u cái rắm!â Trương Lam Hà bá»c phát thô tục: âXin cÆ¡m à ? Mưá»i triá»u? Mua quyá»n Äại lý ba nÄm còn tạm ÄÆ°á»£c, còn Äá»c quyá»n? Còn bán Äứt? Nằm mÆ¡! Không có hai trÄm triá»u thì Äừng mÆ¡ mà má» miá»ng!â âNhiá»u như váºy?â Hứa Tư VÄn chấn kinh rá»i, giá trá» thế mà lại cao như váºy! âEm Äừng quên, há»i Äó Trang SÄ© Nhân á» nưá»c ngoà i má»i là du há»c sinh mà thôi, Äã có và i nhà xem trá»ng hắn, tại sao? ChÃnh bá»i vì má»t khi thứ nà y ÄÆ°á»£c ra mắt, tiá»n cảnh rá»ng lá»n, má»t vá»n bá»n lá»i! Anh cÅ©ng Äã không phải là ngưá»i cá»§a Trương gia, còn theo anh nói chuyá»n thân tình cái gì?â Trương Lam Hà vừa nghÄ© tá»i viá»c bá» Äuá»i ra khá»i cá»a thì bá» dạng liá»n Äặc biá»t thá»ng khoái: âAnh mẹ nó ngay cả há» khẩu cÅ©ng tách riêng ra bá» và o Lan Châu bên nà y rá»i, không liên quan tá»i nhà bá»n há».â âCô ta chÃnh là lúc nháºn ngưá»i thì nháºn lá»i má»i tá»i, ngưá»i má»i cá»§a bá» kỹ thuáºt chá» có mấy ngưá»i như váºy, vừa tá»i ai cÅ©ng sẽ không Äá» cho bá»n há» tiếp xúc vá»i chuyá»n cÆ¡ máºt cỡ nà o, Äá»u là là m má»t Ãt công viá»c ngoà i lá», kiá»m tra hoặc là là m công, lúc tá»i cÅ©ng không tìm anh nháºn thân.â âMấy ngưá»i má»i tá»i Äó, anh vẫn là chú ý Äi.â Hứa Tư VÄn suy nghÄ© má»t chút: âEm nghÄ©, chúng ta bá» ngưá»i ta theo dõi, trưá»c Äây chá» nghe nói qua, hiá»n tại lại gặp ÄÆ°á»£c gián Äiá»p thương mại, tháºt sá»± dám liá»u mạng mà ! Ngay cả quần áo cá»§a chÃnh mình cÅ©ng là trưá»c Äó xé rách dùng cặp vÄn kiá»n che chắn, vừa không tá»t tháºt Äúng là tư thế muá»n cá»i sạch mà .â Bá»n há» không có biá»n pháp Äá»i phó vá»i gián Äiá»p thương mại, hÆ¡n nữa cô gái nà y cÅ©ng quá dám liá»u mạng, tháºt là chuyá»n gì cÅ©ng có thá» là m ÄÆ°á»£c!
Hết chương 111