Mặc dù Trương Thúy Hoa có tên tuổi phó chủ tịch, nhưng cũng là bà chủ gia đình thực thụ, ngày thường có hai bảo mẫu cùng cô, đem trong ngoài Vũ gia dọn dẹp vô cùng sạch sẽ, ăn tết bảo mẫu về nhà, trước khi đi liền tổng vệ sinh một phen, toàn bộ đại viện Vũ gia đều rực rỡ hẳn lên.
Không phải Hứa Tư Văn chưa từng đi qua nông thôn, biết được một số địa phương không mở cửa hoặc chưa mở cửa, hoàn cảnh sống đơn sơ không nói, làm cho y không chịu được nhất chính là không chú ý vệ sinh, tính khiết phích của y cũng làm cho y không nhịn được bẩn loạn.
Mỗi khi đến một nơi, Hứa Tư Văn đều có thói quen dò xét một vòng, chính mình không vừa mắt liền động thủ dọn dẹp, thấy vừa mắt thì tốt hơn, ít nhất có thể tiếp tục ở, giống như động vật đi tiểu vòng quanh địa bàn, nhưng y cũng không phải dùng đi tiểu, y chỉ vung phấn tiêu độc thôi…
Có điều ở Đông Bắc này quá lạnh, gió bắc thổi vù vù, đừng nói phấn tiêu độc, dù là dịch tiêu độc phun ra, cũng phải đông thành băng.
“Ngoài phòng quá lạnh, trở lại đi.” Bản thân ông chủ Vũ kháng lạnh, nhưng nhìn cái thân thể nhỏ nhắn đơn bạc của kỹ thuật viên Hứa, rốt cuộc không đành lòng ngày lạnh lẽo mà chùng chân ở bên ngoài, dù cho có hiếm lạ cảm giác hai người ở chung với nhau hơn nữa, thì cũng không thể không để ý tới thân thể kỹ thuật viên Hứa có chịu nổi hay không.
Đại viện Vũ gia là hai tầng lầu rất lớn, lầu trên lầu dưới ngoại trừ phòng khách, tổng cộng chia tám căn phòng, ngoại trừ một phòng ăn một phòng bếp, còn có sáu phòng có thể ở.
“Trở lại rồi à? Đêm nay để kỹ thuật viên Hứa ngủ ở….” Chị dâu Thúy Hoa không có ngồi trong phòng khách xanh vàng rực rỡ, mà là ở trong căn phòng thứ nhất, ngồi xếp bằng ở trên giường đan áo lông, thấy hai người đã trở lại, mới vừa mở miệng nói nửa lời, liền bị người đánh gãy.
“Nhà đông người, hai người một phòng, cậu ở với tui.” Ông chủ Vũ nghiêm túc đứng đắn xác định chỗ ở tạm thời của kỹ thuật viên Hứa.
“Cái gì…?” Chị dâu Thúy Hoa sững sờ.
“Chị hai, bọn em về phòng nghỉ ngơi trước, từ sáng sớm bắt đầu thu thập đến bây giờ đều không được nghỉ ngơi đâu, tắm rửa lau chùi liền ngủ!” Ông chủ Vũ đưa tay lôi kéo kỹ thuật viên Hứa, trực tiếp đến phòng mình, cũng không để cho người khác nhiều lời một chữ.
âCái kia⦠Chá» dâu ngá»§ ngon⦠Ai⦠Anh cháºm má»t chútâ¦.â Hứa Tư VÄn rá»t cuá»c biết ÄÆ°á»£c má»t viá»c, Äó chÃnh là móng vuá»t lá»n cá»§a ông chá»§ VÅ© không biết nặng nhẹ, kéo y ngã nhà o má»t cái rá»i lại ngã nhà o má»t cái.
Trương Thúy Hoa dùng cái tay rảnh rá»i Äan và o sợi tóc Äã có chút xám trắng chà chà : ââ¦Thằng em Äây là sao? Ãng hai và ông ba má»t phòng, ba Äứa trẻ ranh to xác kia á» Äông sương, Ãt nhất còn có bá»n phòng không ngưá»i mà â¦.â
Lúc nà y phong cách trong phòng lại có chuyá»n biến, không có xa hoa như phòng khách, không có khà tức cá» xưa cà ng không ÄÆ¡n giản như phòng Än, phòng cá»§a ông chá»§ VÅ© phải nói như thế nà o Äây, là cái loại ấm áp rất hiá»n Äại, tại sao lại nói như váºy? Bá»i vì trong phòng nà y có má»t cái giưá»ng cá»±c lá»n, má»t tá»§ quần áo hai cái tá»§ Äầu giưá»ng cùng vá»i hai bá» máy tÃnh kiá»u má»i nhất, song song Äứng lặng trên bà n máy tÃnh.
âHà nh lý cá»§a cáºu tui Äá»u Äặt trong tá»§, cái Äó, cáºu trưá»c tiên Äi rá»a mặt Äi.â Ãng chá»§ VÅ© có chút lấy lòng nhìn kỹ thuáºt viên Hứa, cái á» nà y cá»§a hắn trưá»c Äây không phải như váºy, nhưng vì có thá» là m cho kỹ thuáºt viên Hứa nhìn lá»t mắt, nên má»i là m thà nh dáng vẻ hiá»n tại, nghe Äứa cháu lá»n nói, cái nà y gá»i là há» sinh hoạt ấm áp gì gì Äó, VÅ© Khánh Cương không hiá»u lắm, có Äiá»u chá»nh sá»a xong hắn nhìn lại, cÅ©ng cảm thấy tá»t hÆ¡n nhiá»u so vá»i cÄn phòng vá»n dÄ© trá»ng trải giá»ng như Äá»ng tuyết cá»§a mình.
âCảm Æ¡n.â Hứa Tư VÄn cuÌng không nghÄ© nhiá»u, má» cá»a tá»§ cầm Äá» rá»a mặt cá»§a mình liá»n tiến và o phòng vá» sinh, ngà y hôm nay có chút há»n loạn, Äầu óc cÅ©ng cần yên lặng, tắm má»t tráºn nưá»c ấm nóng bá»ng, y mặc áo ngá»§ nhung san hô dà y Äi ra, mặc dù là Ỡtrong phòng, y vẫn cảm thấy cái chá» Äông Bắc nà y, mùa Äông giá»ng như liá»n không ấm ná»i, khiến ngưá»i ta giữ ấm thế nà o cÅ©ng có thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c từng tia từng tia lạnh giá.
Ãng chá»§ VÅ© không á» trong phòng, không biết Äi nÆ¡i nà o, Hứa Tư VÄn lau tóc sau Äó Äem khÄn mặt cất kỹ, xoay ngưá»i lại liá»n ngây ngẩn cả ngưá»i, chá» thấy trên giưá»ng có hai cái gá»i lá»n, nhưng vì sao chÄn chá» có má»t cái?
Hết chương 42