Phòng mới thoạt nhìn không khác gì phòng cũ, ít nhất nhìn bố cục thì vậy.
Xuất phát từ một loại sức ép kỳ lạ, Từ Bảo Bảo bắt đầu cố gắng sắp xếp đồ vật tỏng phòng cho giống y hệt phòng cũ, việc này cũng không phải một công trình nhỏ, nhất là còn có một Nghiêm Trạch Thừa không nhớ rõ đồ vật này nọ lúc đầu đặt ở đâu và một đám binh lính từ đầu tới cuối cũng không biết đồ vật được đặt ở nơi nào quấy rối. Cuối cùng, Từ Bảo Bảo thật sự không thể nhịn được nữa, dứt khoát đuổi toàn bộ bọn ra ngoài, chính mình một mình thu thập.
Chờ đến sau khi rốt cuộc làm xong, Từ Bảo Bảo ngẩng đầu liếc nhìn đồng hồ, phát hiện đã hơn 11 giờ.
Mà lúc này, cậu cũng đã đầy đầu mồ hôi.
Từ Bảo Bảo dứt khoát đi tắm một cái.
Chờ Từ Bảo Bảo làm xong hết việc, Nghiêm Trạch Thừa cũng vẫn chưa trở về, Từ Bảo Bảo một người chờ trong phòng, phát ngốc trong chốc lát, nhớ tới chuyện đã xảy ra đêm qua, lập tức vào phòng ngủ, khóa trái cửa, kéo rèm, nằm trên giường đi vào không gian.
Một loạt động tác liền mạch lưu loát, sau khi Từ Bảo Bảo vào không gian, lập tức tìm ba tiểu tinh linh, cau mày dò hỏi: “Phản ứng mà các em nói, chính là anh sẽ gây ra phá hoại lớn như vậy trong hiện thực sao?”
Tiểu Lục đang ghé vào một gốc cải thảo, lúc nghe thấy câu này, mê mang một chút, mơ màng hỏi: “Phá hoại gì cơ ạ…?” Tiểu Hồng và Tiểu Lam cũng đang nằm úp sấp trên cải thảo, nghe nói như thế, đều nhìn về phía Từ Bảo Bảo.
Tiểu Lam nhìn về phía Tiểu Lục nói: “Ai nha, đây chính là tình huống sau khi ăn xong rau dưa trong không gian. Đây là lần đầu tiên anh ấy ăn…”
Tiểu Lục ngây người một chút, bỗng nhiên tỉnh ngộ nói: “Lần đầu tiên ăn, hình như quả thật sẽ xuất hiện một ít hiệu quả không tốt… Nhưng mà tương ứng với nó, tinh thần lực của anh cũng sẽ lập tức tăng lên một cấp nha… Bảo Bảo, gien của anh bây giờ chắc chắn từ cấp F đã tăng lên cấp E, thể chất biến thành cấp E, tinh thần lực chắc chắn cũng biến thành cấp D.”
Từ Bảo Bảo: “… Thật sao?”
Từ Bảo Bảo hoài nghi nhìn Tiểu Lục, Tiểu Lam bên cạnh nó lập tức nói: “Em có thể giúp anh xem chuyện này một chút. Anh có thể nâng em lên trong tay anh không?” Từ Bảo Bảo liền vươn tay nâng Tiểu Lam.
Tiểu Lam vươn tay, nhắm lại hai mắt thật to, một lát sau, hưng phấn nói: “Bây giờ Bảo Bảo thật sự có tinh thần lực cấp D rồi. Bảo Bảo, bây giờ anh làm cơ giáp cấp D, chắc chắn sẽ không khó khăn như lúc trước nữa, thời gian duy trì cũng có thể lâu hơn nha.”
Từ Bảo Bảo yên lặng gật đầu, cảm thấy cái câu nói thời gian duy trì có thể lâu hơn kia nghe thế nào cũng hơi là lạ…
Nhưng mà trước khi Từ Bảo Bảo ăn rau cải, hoàn toàn không hề nghĩ rằng tinh thần lực của cậu có thể nâng cao nhanh như vậy, cậu đang hưng phấn, chợt nghe Tiểu Lam nói: “Nhưng mà Bảo Bảo, anh cũng không nên nghĩ việc này đơn giản như vậy, về sau thời gian lên cấp sẽ càng ngày càng dài. Nhưng mà tương ứng, lần sau anh ăn rau cải cũng sẽ không xuất hiện tình huống như đêm qua, nhiều lắm chính là một đoạn thời gian sau đó tính tình có thể sẽ nóng nảy một chút.”
Từ Bảo Bảo gật đầu, thở dài nhẹ nhõm một hơi, dù sao cũng chỉ cần mỗi lần phá hoại không nhiều như thế là được. Cậu giải quyết xong việc của mình, đột nhiên nhớ tới Nghiêm Trạch Thừa, cậu chần chừ một chút, dò hỏi: “Anh có thể cho người khác ăn đồ trồng trong không gian không? Bọn họ ăn cũng sẽ trực tiếp tăng một cấp như vậy sao? Không liên quan đến gien chứ?”
“Đương nhiên không phải như vậy rồi, chủ yếu là do gien của Bảo Bảo thật sự quá mức phế sài, nếu là chồng của anh, chắc chắn phải ăn đồ ăn trong không gian liên tục trong vòng vài năm mới có khả năng gien tăng lên một chút. Vì là anh, nên lần đầu tiên mới tăng một cấp.”
“Thế à…” Từ Bảo Bảo nhất thời cảm thấy có chút dở khóc dở cười, không biết lúc này mình nên đau khổ vì gien quá mức phế sài, hay là vui vẻ vì tăng lên một cấp. Nhưng mà, cậu cũng đè xuống ý tưởng cho Nghiêm Trạch Thừa ăn đồ ăn trong không gian một lần.
Mặc kệ nói như thế nào, cho Nghiêm Trạch Thừa ăn rau bên trong không gian vẫn hại nhiều hơn lợi.
Sau khi cậu tìm hiểu tình huống xong, đi vào nhà gỗ, lập tức liền bị hương vị cải thảo bên trong mê hoặc.
Cải thảo trong đĩa vẫn có hương vị lúc trước, chỉ là số lượng ít đi một tí, Tiểu Lục vừa mới đi vào nhà gỗ lập tức ngượng ngượng ngùng ngùng nói: “Bảo Bảo, lúc anh không ở đây, bọn em không nhịn được đã ăn một ít cải thảo.” Nhìn thấy trên mặt Tiểu Lục lộ ra màu hồng kỳ lạ, Từ Bảo Bảo không nhịn được cười nói: “Không sao, mấy cải thảo này anh đều làm cho chúng ta ăn mà. Lúc anh không có mặt, các em đương nhiên có thể tùy ý ăn, ăn hết thì anh lại làm.”
Ba tiểu tinh linh lúc này không nhịn được bắt đầu nhảy múa, Tiểu Hồng ngượng ngùng nói: “Bảo Bảo, anh thật sự là một người tốt.”
Từ Bảo Bảo: “…” Đột nhiên cậu bị phát thẻ người tốt, nhưng mà vẫn cảm thấy rất vui vẻ.
Từ Bảo Bảo cũng không ngốc trong không gian quá lâu. Tuy rằng cậu không đói bụng, nhưng mà vẫn không nhịn được ăn mấy miếng cải thảo, sau đó sợ Nghiêm Trạch Thừa đột ngột trở lại, Từ Bảo Bảo liền trực tiếp ra khỏi không gian.
Nhưng mà đến lúc đi ra ngoài, Từ Bảo Bảo mới phát hiện, Nghiêm Trạch Thừa thế nhưng vẫn còn ở bên ngoài chưa trở về.
Từ Bảo Bảo ngốc ở nhà một mình đến mức nhàm chán, cũng không nghĩ đến việc vào không gian lần nữa, dù sao lắp ráp cơ giáp gì đó cần rất nhiều thời gian, cậu không muốn đang làm dở lại phải dừng, mà cậu lại còn có không gian, căn bản không phải sợ không đủ thời gian, về sau tìm một lúc rảnh rỗi đi vào cũng được. Trong tay cậu còn có sẵn một cơ giáp cấp E không tồi, chắc chắn không cần phải lo về cuộc thi, không vội.
Sau khi có quyết định, Từ Bảo Bảo liền ra cửa đi tìm Nghiêm Trạch Thừa, thuận tiện còn có thể đi dạo trong căn cứ.
Tuy rằng không biết hiện tại Nghiêm Trạch Thừa đang ở đâu, nhưng sau khi ra cửa, binh lính nơi này có ai mà không biết Nghiêm Trạch Thừa chứ? Từ Bảo Bảo sau khi nghe ngóng một chút liền biết, bây giờ anh ta đang huấn luyện cùng một vài binh lính.
Căn cứ ở tinh cầu này vì đã tồn tại rất lâu rồi, cơ sở vật chất càng ngày càng hoàn thiện, cho nên còn có sân luyện tập chuyên dùng cho binh lính, hơn nữa còn cực kỳ lớn, Từ Bảo Bảo chỉ cần nhìn thoáng qua liền biết là nơi nào, sau khi cậu cảm ơn binh lính vừa trả lời cậu, liền đi về phía sân luyện tập.
Mặt binh lính kia hồng hồng: “Không.. Không có gì…”
Trời ơi, thật sự không nghĩ tới thiếu tướng phu nhân đại danh đỉnh đỉnh trong căn cứ, tay không xách cửa trong truyền thuyết thế nhưng lại nói chuyện với mình! Thật sự là quá hạnh phúc! Hơn nữa thiếu tướng phu nhân thoạt nhìn thật sự rất nhu nhược, một chút đều không giống người lợi hại như vậy! Người bên ngoài thanh tú bên trong thông tuệ như vây, rất xứng với thiếu tướng!
…
Sau khi Từ Bảo Bảo tạm biệt binh lính kia, đi một mạch, rất nhanh đã đến cái sân rất lớn kia.
Sau khi cậu vào sân, phát hiện bên trong ồn ào tiếng người, bỗng nhiên truyền đến một trận hò hét, quả thật như có thể rung trời lở đất. Cái sân kia giống như sân bóng hiện đại trên Trái Đất, ở giữa là một cái sân thật lớn, xung quanh là chỗ ngồi cho khán giả, không khí cực kỳ sôi động, bây giờ hình như có gì đó đang xảy ra, không hề ít binh lính đang hò hét. Từ Bảo Bảo đứng nhìn trong chốc lát, lập tức bị một binh linh nhiệt tình đưa tới một chỗ ngồi ở giữa không tồi.
Có hai cơ giáp cấp C đang đánh nhau trong sân.
Đây cũng là cấp cơ giáp mà phần lớn binh lính sử dụng trên chiến trường, thuộc loại tương đối thông thường.
Hai cơ giáp cấp C được binh lính điều khiển đang giằng co, hai bên đều đứng bất động, nếu trừ bỏ tiếng gào trong sân, Từ Bảo Bảo thật sự sẽ cho rằng chỉ có hai mô hình cơ giáp được đặt trong sân. Vốn Từ Bảo Bảo không phát hiện ra manh mối gì, thẳng đến khi một binh lính bên cạnh cậu nhìn cậu một cái, nhận ra cậu là người gien xứng đôi của Nghiêm Trạch Thừa, thấy trên mặt cậu lộ ra vẻ mặt mù tịt, lập tức bắt đầu đảm đương công việc giải thích.
Binh lính nói: “Thiếu tướng phu nhân! Xin chào! Ngài chú ý để tôi giải thích cho ngài một chút nhé? Ngài xem, hiện tại binh lính điều khiển cơ giáp màu lam tuy rằng thoạt nhìn vẫn có thể đánh nhau với người điều khiển cơ giáp màu đỏ, nhưng kỳ thật đã có xu hướng suy sụp dần dần , điểm này, ngài có thể nhìn ra từ chân bọn họ.”
Tuy rằng khoảng cách giữa chỗ ngồi và sân chiến đấu rất xa, thế nhưng ai bảo tất cả cơ giáp đều cực kỳ lớn cơ chứ, Từ Bảo Bảo nhìn nhìn, phát hiện quả nhiên, chân của cơ giáp màu lam kia đang hơi run rẩy, nhưng nếu không cẩn thận quan sát, chắc chắn sẽ không nhìn ra.
Cậu dè dặt gật đầu với binh lính đã giải thích kia: “Cảm ơn.”
Binh lính cười ha ha: “Thiếu tướng phu nhân không cần khách khí, binh lính trong căn cứ chúng ta kỳ thật đều cực kỳ sùng bái ngài. Đúng rồi, chắc đây là lần đầu tiên ngài tới đây nhỉ? Dù sao thì lúc trước tôi chưa từng thấy ngài… Nhưng mà, chuyện ngài tay không xách cửa của phòng ở lúc trước đã được truyền khắp căn cứ rồi, hiện tại có rất nhiều binh lính đều đã trở thành fan của ngài rồi đó!”
Từ Bảo Bảo: “…”
Từ Bảo Bảo nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, cậu yên lặng quay đầu, không phản ứng binh lính kia.
Binh lính kia cũng có vẻ là người cực kỳ thân thiện, trong thời gian tiếp theo đều giải thích cho Từ Bảo Bảo, thuận tiện còn tò mò hỏi: “Thiếu tướng phu nhân, tôi nghe nói ngài là người Từ gia?”
Từ Bảo Bảo: “Ừ.”
Mắt của binh lính sáng lên: “A a a thật ra tôi rất sùng bái người Từ gia! Những cơ giáp sản xuất ra đều là cơ giáp cấp bậc cực kỳ lợi hại! Thật sự tỏng cuộc đời này tôi cũng muốn cưới một người Từ gia, nhất là sau khi được gặp thiếu tướng phu nhân, càng củng cố ý nghĩ này của tôi!” Nói xong, binh lính kia lộ ra biểu tình trần đầy hy vọng, nhìn Từ Bảo Bảo: “Thiếu tướng phu nhân, ngài có em trai hay em gái không?”
Từ Bảo Bảo: “… Kể cả có, gien hai người chắc sẽ không xứng đôi đâu.”
Binh lính: “…” Nháy mắt bị ý ngầm đả kích!
Ngay lúc hai người đang nói chuyện phiếm, binh lính điều khiển cơ giáp màu lam kia cuối cùng cũng thua trận.
Bốn phía nhất thời tràn ngập tiếng gào thét, còn có một số binh lính thế nhưng không để ý hình tượng chút nào, trực tiếp ném trứng gà! Không phải trứng gà giả, mà còn chính là cái loại trứng gà thật! Còn chảy ra lòng đỏ lòng trắng bên trong! Từ Bảo Bảo đã thật lâu không được ăn trứng gà nhất thời hơi cảm thấy bọn họ phung phí của trời, nhưng mà sau đó lại nghĩ tất cả thực vật ở thế giới này đều có độc, Từ Bảo Bảo cũng liền không đau lòng.
Binh lính ngồi cạnh Từ Bảo Bảo kia lập tức giải thích nói: “Vì để bồi dưỡng tình cảm càng thêm sâu đậm, chúng tôi cũng sẽ ngẫu nhiên tổ chức cá cược. Ngài có thấy một cái đài cao cách đây không xa không? Chỉ cần kết nối một chút, một cái giao diện sẽ hiện ra, ngài có thể đặt cược xem bên nào thắng ở giao diện này. Trước kia tôi còn có một ít bạn bè làm giàu dựa vào cái này đó.”
Từ Bảo Bảo: “…” Các người đánh cược lớn đến mức nào vậy?
Ngay lúc khóe miệng Từ Bảo Bảo đang run rẩy, xung quanh đột nhiên náo động hết cả lên, Từ Bảo Bảo nhìn về sân, lập tức chỉ thấy cái cơ giáp quen thuộc kia…