NG Äá» RA
á» Nam Lục, ngoại trừ bá»n thế lá»±c lá»n có mặt tại Äây, cÅ©ng không thiếu các thế lá»±c nhá».
Chá» là tuy nhá», nhưng má»i thế lá»±c Äá»u có Ãt nhất má»t cưá»ng giả Thần cảnh tá»a trấn, và dụ như Nam Trảm, tuy thá»±c lá»±c cá»§a gã chá» có Thần cảnh má»t sao, kém Du Minh Äúng má»t sao, nếu gã cÅ©ng muá»n tham dá»± và o cuá»c chiến tranh Äoạt nguyên tá» chi tâm nà y, phần thắng cá»§a há» sẽ cà ng ngà y cà ng thấp. Sau lưng Nam Trảm cÅ©ng không thiếu thế lá»±c mạnh, tháºm chà còn có mấy cưá»ng giả Äế cảnh Äá»nh phong.
Nếu như bá»n há» Äá»u muá»n có má»t chân, váºy thì Äến tá»t cùng nguyên tá» chi tâm Thá» sẽ thuá»c vá» ai, khó mà nói ÄÆ°á»£c.
âNam Trảm, quả tháºt là thế lá»±c cá»§a ngươi cÅ©ng có chút tiếng tÄm, nếu như liên thá»§ vá»i ngưá»i khác, khả nÄng thắng cÅ©ng cao Äấy, nhưng ngươi nên biết, Äá»i nghá»ch vá»i gia tá»c XÃch Huyết, sau nà y bÄng trá»m cá»§a ngươi sẽ khó mà dừng chân á» Nam Lục nà y!â Du Minh lạnh lùng cảnh cáo, vất vả lắm má»i thuyết phục ÄÆ°á»£c Äan Sư Công Há»i, ÄÆ°Æ¡ng nhiên lão không muá»n thấy có quá nhiá»u ngưá»i cùng tranh già nh.
Sắc mặt Nam Trảm láºp tức trá» nên vô cùng khó coi: âNói nhảm Ãt thôi, ai muá»n lấy nguyên tá» chi tâm, nhất Äá»nh phải qua ÄÆ°á»£c ta Äã.â
Là m má»t cưá»ng giả có tôn nghiêm lại còn có da mặt dà y, nếu như bá» mấy câu cá»§a Du Minh dá»a cho lùi bưá»c, thì mặt mÅ©i cả bÄng trá»m Äá» á» Äâu, mặt mÅ©i cá»§a Hung Lang gã Äá» á» Äâu, nếu tháºt sá»± kiêng ká» gia tá»c XÃch Huyết thì theo và o Äá»a cung là m quái gì.
Du Minh giáºn tái mặt, vá»n lúc lôi kéo ÄÆ°á»£c Äan Sư Công Há»i còn có má»t ná»a cÆ¡ há»i, bây giá» lại thêm má»t gã Nam Trảm, cÆ¡ há»i cá»§a há» chá» còn lại ba phần, Äây không phải là kết quả là lão muá»n.
Nam Trảm ná» má»t nụ cưá»i gian trá, âRất ÄÆ¡n giản, Äiá»u kiá»n ngươi Äã hứa hẹn vá»i Äan Sư Công Há»i, chá» cần cho ta má»t lá»i hứa tương tá»± lÃ ÄÆ°á»£c, lúc ấy, ai cÅ©ng thế, chá» cần nói ra Äiá»u kiá»n là m ta Äá»ng lòng, ta sẽ giúp ngưá»i Äó cưá»p Äoạt nguyên tá» chi tâm.â
Du Minh thầm mắng lão há» ly, quả là Äá»u giả, nói cái gì mà muá»n tranh Äoạt nguyên tá» chi tâm chứ, thá»±c ra là muá»n nhân cÆ¡ há»i kiếm lá»i mà thôi, nhưng nếu không xá» lý ngưá»i nà y, Äúng là phiá»n phức.
Tuy rất không muá»n là m lợi cho gã, nhưng nhìn tình hình, Äà nh phải là m váºy thôi, dù sao nguyên tá» chi tâm Thá» cÅ©ng chá» có má»t, nếu mất Äi cÆ¡ há»i nà y, mai sau muá»n tìm Hoà ng Thá» Chi Nhãn khác cÅ©ng khó khÄn.
Sắc mặt Hùng Tiếu và Kiá»u Vô Song lại hiá»n lên chút chần chừ.
Bá»n há» không phải là ngưá»i tùy tiá»n lôi kéo minh hữu, bá»i vì dưá»i sá»± chi phá»i cá»§a lợi Ãch thế nà y, cho dù là minh hữu cÅ©ng có khả nÄng Äà o ngÅ© giữa tráºn, trừ khi là ngưá»i quen, cho nên há» không tin tưá»ng Nam Trảm cho lắm.
Nhưng nếu Äá» ba phe kia liên thá»§, Ngá»± Thú Công Há»i và Thương Minh sẽ thiá»t hại mất.
âÄÆ°á»£câ¦â
Du Minh thấy hai ngưá»i Äang chần chừ cân nhắc giữa lợi và hại, liá»n má» miá»ng hứa hẹn.
Thế nhưng còn chưa Äợi lão nói xong, miá»ng giếng cá» Äang bá» Äá vụn lấp kÃn Äá»t nhiên ná» tung, má»t tiếng âẦmâ vang lên tháºt lá»n, mấy hòn Äá khá»ng lá» vÄng tứ tung, nặng ná» ná»n và o mặt Äấy, Äám ngưá»i Äứng xung quanh vá»i vã lùi lại.
Tất cả Äá»u bá» hoảng há»t, quay Äầu nhìn giếng cá» Äầy khiếp sợ.
Ai Äó Äã là m miá»ng giếng ná» tung, chẳng lẽ bên trong giếng cá» có ngưá»i?
Trong ánh nhìn soi mói cá»§a má»i ngưá»i, má»t bóng Äen nhẹ nhà ng nhảy ra khá»i giếng cá», là má»t nam nhân mặc y phục mà u Äen, khi y ngẩng Äầu, khuôn mặt anh tuấn quen thuá»c láºp tức lá» ra.
âLà ngươi!!!â
Vừa nhìn thấy mặt y, Du Minh là ngưá»i Äầu tiên kêu lên, trong mắt là khiếp sợ sâu Äáºm và khó mà tin ná»i, từ sau khi không nhìn thấy bóng hai ngưá»i nà y á» Äại Äiá»n, lão cứ cho rằng chắc chắn ngưá»i nà y và Äá»ng bạn cá»§a y sẽ không thá» Äến ÄÆ°á»£c Äây, ai mà ngá» ÄÆ°á»£c y sẽ Äi ra từ trong lòng giếng cá».
Hùng Tiếu và Kiá»u Vô Song cÅ©ng trợn tròn mắt, không thá» nà o Äoán ÄÆ°á»£c, ngưá»i nhảy ra từ trong giếng cá» lại là LÄng mặc. Lúc trưá»c không nhìn thấy y và Du Tiá»u Hắc, bá»n há» còn tưá»ng rằng hai ngưá»i nà y Äang loanh quanh á» chá» khác, hoặc á» bên ngoà i Äá»a cung.
âSao LÄng Mặc lại á» chá» nà y?â Kiá»u Vô Song giáºt mình há»i.
âXem ra hắn không ÄÆ¡n giản như chúng ta nghÄ©.â Hùng Tiếu lắc Äầu nói, hóa ra Äã nhìn lầm rá»i.
âHắn là ngưá»i phương nà o? Các ngươi quen hắn sao?â Hoà ng Phá»§ Láºp chưa từng gặp LÄng Tiêu, không biết tưá»ng mạo cá»§a y, thấy má»i ngưá»i dùng vẻ mặt khiếp sợ nhìn y, trong lòng không nén ná»i nghi hoặc.
Kiá»u Vô Song giải thÃch: âHoà ng Phá»§ trưá»ng lão, hắn chÃnh là má»t trong hai ngưá»i con Äã nói vá»i ngà i lúc á» bên ngoà i, hắn tên là LÄng Mặc.â
Hoà ng Phá»§ Láºp vuá»t râu gáºt gáºt Äầu, âHắn khá may mắn, váºy mà tá»i trưá»c chúng ta, nhưng nếu hắn Äang cầm nguyên tá» chi tâm Thá», váºy thì tình cảnh cá»§a hắn nguy hiá»m rá»i.â
Kiá»u Vô Song nhÃu mà y lại, ánh mắt rÆ¡i và o sau lưng LÄng Tiêu, hắn nhá» rõ LÄng Mặc và Du Tiá»u Hắc lúc nà o cÅ©ng như hình vá»i bóng, váºy mà lần nà y không há» thấy Du Tiá»u Hắc Äâu, Äã có chuyá»n gì xảy ra?
Bên giếng cá», LÄng Tiêu cÅ©ng không há» mảy may khiếp Äảm vì ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i, thấy Du Minh, Du Thanh SÆ¡n và Thà nh Äông Thanh Äá»u dùng má»t loại ánh mắt chá» háºn không thá» giết chết y, LÄng Tiêu còn vui vẻ khẽ nhếch khóe môi, tà khà lẫm liá»t lên tiếng chà o há»i.
âÃ, chúng ta lại gặp mặt!â
Ãnh mắt Du Minh Äang kia qua giữa y và giếng cá», tuy không biết vì sao không thấy ngưá»i còn lại, nhưng trưá»c mắt bá»n há» cÅ©ng không nghÄ© ÄÆ°á»£c nhiá»u váºy.
âNgươi Äang cầm nguyên tá» chi tâm Thá» Äúng không?â Du Minh bưá»c lên phÃa trưá»c, dùng ánh mắt cá»±c kì bất thiá»n nhìn y.
Nghe ÄÆ°á»£c câu nà y, ánh mắt những ngưá»i khác nhìn LÄng Tiêu cÅ©ng thay Äá»i.
Mặc ká» y có cầm nguyên tá» chi tâm hay không, nhưng y Äã Äi ra từ giếng cá», váºy thì chắc hẳn Äã lấy ÄÆ°á»£c rá»i.
Du Minh âm u nói: âGiao nguyên tá» chi tâm ra Äây, nếu không thì Äừng trách chúng ta không khách khÃ.â
Vừa dứt lá»i, nguyên má»t Äám ngưá»i Äã từ từ vây quanh LÄng Tiêu và giếng cá».
LÄng Tiêu liếc mắt nhìn Äám ngưá»i vây quanh má»nh, nét vui vẻ trên khóe miá»ng không há» biến mất, lúc nghe ÄÆ°á»£c lá»i Äe dá»a cá»§a Du Minh, nụ cưá»i trên mặt còn sâu hÆ¡n, âNếu không giao, thì các ngươi Äá»nh không khách khà thế nà o?â
Khà thế như chẻ che, trưá»ng kiếm xé Äôi không khà mang theo tiếng gió bén nhá»n, như thá» sắp bá» Äôi Äầu LÄng Tiêu, ngưá»i ná» thá» Æ¡ liếc nhìn Du Minh, cái nhìn kia láºp tức là m cho Du Minh âm thầm rùng mình, Äá»t nhiên dâng lên má»t loại dá»± cảm rất tá».
Má»t giây sau, dá»± cảm cá»§a lão Äã thà nh sá»± tháºt.
LÄng Tiêu nhấc má»t chân lên, Äá thẳng và o ngá»±c gã há» vá» ná» ngay trưá»c khi trưá»ng kiếm ká»p lao tá»i, rất Äẹp trai, lá»±c Äạo khá»§ng khiếp Äánh trúng và o há» vá», ngưá»i ná» bay ra ngoà i, lưá»t qua Äá»nh Äầu má»i ngưá»i, rá»i nặng ná» ngã trên Äất.
Lúc má»i ngưá»i thấy thảm trạng cá»§a há» vá», không khá»i hÃt và o má»t hÆ¡i, ***g ngá»±c ngưá»i ná» lõm xuá»ng rất sâu, má»t cưá»ng giả Äế cảnh lại bá» y Äá má»t cưá»c Äã mất hết sức chiến Äấu như váºy.
Lá»±c phá hoại cá»§a má»t cưá»c nà y mạnh thế nà o mà có thá» trá»±c tiếp phế bá» má»t cưá»ng giả Äế cảnh cÆ¡ chứ, có lẽ thá»±c lá»±c cá»§a y trên Thần cảnh, chá» là không biết mấy sao.
âKhông ngá», ngưá»i nà y lại là má»t cưá»ng giả Thần cảnh.â Kiá»u Vô Song khiếp sợ than thá».
Hùng Tiếu gáºt Äầu nói: âKhó trách lúc trưá»c ta không thá» cảm nháºn ÄÆ°á»£c thá»±c lá»±c cá»§a hắn, xem ra tu vi cá»§a hắn cao hÆ¡n ta tháºt, quá khó tin.â
Kiá»u Vô Song than nhẹ má»t tiếng: âThá»±c ra cÅ©ng chẳng có gì Äá» kinh ngạc, bá»n há» Äã có can Äảm Äá»i nghá»ch vá»i gia tá»c XÃch Huyết và Äan Sư Công Há»i, ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải có chá» dá»±a rá»i.â HÆ¡n nữa nói không chừng, thá»±c lá»±c cá»§a LÄng Mặc còn cao hÆ¡n há» tưá»ng tượng ấy chứ.
Sắc mặt Du Minh u ám Äáng sợ, lão chá» muá»n thÄm dò thá»±c lá»±c cá»§a LÄng Tiêu mà thôi.
Không ngá» y chá» dùng má»t cưá»c Äã giải quyết ngưá»i cá»§a lão, xem ra y Äúng là má»t cưá»ng giả Thần cảnh.
Äúng lúc nà y, Du Thanh SÆ¡n bá»ng nhìn thẳng và o LÄng Tiêu, thản nhiên nói: âTheo ta thấy, các hạ chÃnh là kẻ thần bà Äã thu phục ÄÆ°á»£c Thôn Kim thú, lấy Äi nguyên tá» chi tâm Kim từ chá» Thái Dương Chi Nhãn, Äúng không?â
LÄng Tiêu kinh ngạc liếc nhìn hắn.
Những ngưá»i khác Äá»u ngÆ¡ ngác, cả Thôn Kim thú và hai viên nguyên tá» chi tâm Äá»u nằm trong tay ngưá»i nà o? Sao có thá», nếu như là tháºtâ¦
Äôi mắt má»i ngưá»i dần dần hiá»n lên sá»± tham lam, nếu tháºt sá»± á» trên ngưá»i y, có thá» cưá»p ÄÆ°á»£c thì tá»t quá, ngay cả ánh mắt Nam Trảm nhìn vá» phÃa LÄng Tiêu cÅ©ng nóng rá»±c.
Thấy cảnh tượng nà y, Du Thanh SÆ¡n âm hiá»m nhếch khóe miá»ng.
Không ngá», LÄng Tiêu Äá»t nhiên quay vá» phÃa Du Thanh SÆ¡n, ánh mắt trùng hợp Äụng và o hắn, trong mắt y lóe lên má»t nụ cưá»i giả tạo, như thá» Äang cưá»i nhạo hắn.
Du Thanh SÆ¡n hoảng há»t, sau lưng bá»ng túa má» hôi lạnh, Äợi hắn ká»p phản ứng, nét mặt Äã trầm xuá»ng, hắn vừa sinh ra Äã ngáºm thìa và ng, từ khi nà o lại bá» kẻ khác dá»a tá»i mức Äá» má» hôi lạnh chứ, trong lòng cà ng thêm khó chá»u.
Äúng lúc nà y, LÄng Tiêu vẫn Äứng im tại chá» Äá»t nhiên cá» Äá»ng.
Cả ngưá»i hóa thà nh má»t luá»ng sáng mà u Äen lao thẳng vá» phÃa Du Thanh SÆ¡n, ngưá»i ná» còn chẳng ká»p phản ứng, Du Minh nhanh chóng cản trưá»c mặt Du Thanh SÆ¡n, còn bà y ra tư thế phòng ngá»±.
Ai mà ngá», luá»ng sáng mà u Äen Äá»t nhiên vòng qua hưá»ng khác, dùng tá»c Äá» nhanh hÆ¡n Äá» bay ra khá»i phế tÃch nà y.
âKhông á»n, hắn chạy trá»n rá»i!â