T THÃNH GIAN
Chẳng ai ngá» ÄÆ°á»£c ngưá»i nam nhân nà y lại Äá»t nhiên bá» trá»n, má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác mấy giây, Äợi y ra khá»i phế tÃch má»i hoà n toà n tá»nh ngá».
Trong mắt há», hà nh vi cá»§a y là có táºt giáºt mình, mấy ngưá»i vá»n còn nghi ngá» lá»i Du Thanh SÆ¡n nói, lúc nà y Äá»u phấn chấn Äuá»i theo.
Äám Xà Cầu núp trong bóng tá»i cÅ©ng không rá»i Äá»a cung như lá»i LÄng Tiêu nói, chúng liếc nhau má»t cái, rá»i là m bá» Äuá»i theo LÄng Tiêu như mấy ngưá»i kia, trà trá»n và o trong Äám Äông, cả nÄm ngưá»i ngoại trừ Tiá»u Kê Äá»u có tu vi từ Hoà ng cảnh trá» lên, bá»i váºy không sợ bá» phát hiá»n.
âTại sao LÄng Tiêu lão Äại lại phải bá» chạy, chẳng phải là m thế cà ng xác nháºn lá»i nói cá»§a kẻ kia sao?â
Mao Cầu thắc mắc, dưá»i cái nhìn cá»§a nà ng, những ngưá»i nÆ¡i nà y ngoại trừ má»t hai kẻ khó lừa, thì láºp trưá»ng cá»§a những ngưá»i khác Äá»u không kiên Äá»nh, chá» cần giá há»a cho ngưá»i khác, chắc chắn mấy ngưá»i kia sẽ giao Äá»ng.
âTa cÅ©ng không hiá»u.â Tiá»u Hắc nghiêm mặt, lãnh diá»
m cao quý phát biá»u.
âChiếp?â Tiá»u Kê thò Äầu ra từ Äá»nh Äầu Lam Cầu dò xét xung quanh, cÅ©ng phát ra má»t âm thanh nghi hoặc, tuy rằng không ai ÄỠý tá»i nó.
Xà Cầu thản nhiên nói: âCái nà y thì có gì mà khó hiá»u, Äá»i vá»i LÄng Tiêu lão Äại, ngưá»i khác biết hay không cÅ©ng chẳng có gì khác biá»t, ngươi nghÄ© sao? Lam Cầu.â
Lam Cầu nói: âTa Äá»ng ý vá»i Xà Cầu, nếu tháºt sá»± muá»n tìm hiá»u nguyên nhân, ta lại cảm thấy, rất có thá» là vì phế tÃch kia quá nhá», Äánh nhau sẽ vưá»ng tay vưá»ng chân, chắc là LÄng Tiêu lão Äại Äá»nh tìm má»t nÆ¡i trá»ng trải hÆ¡n. HÆ¡n nữa nÆ¡i nà y là Äá»a cung, ai mà biết nó có thá» sụp Äá» hay không.â
Xà Cầu nói: âXin Äừng gá»i ta là Xà Cầu, cám Æ¡n!â
Lam Cầu bình tÄ©nh trả lá»i âVáºy cÅ©ng xin các ngươi vá» sau Äừng gá»i ta là Lam Cầu.â
Mặt Tiá»u Hắc không cảm xúc, âTa biết, Lam Cầu.â
Lam Cầu: ââ¦â
Má»t há»i Äuá»i Äuá»i chạy chạy, cÅ©ng chá» có cưá»ng giả Thần cảnh má»i Äuá»i ká»p LÄng Tiêu, bá»n há» phải táºp trung lắm má»i theo ká»p, kéo má»t khoảng cách rất xa vá»i Äám Äông Äằng sau.
âLÄng Mặc, ngươi không còn ÄÆ°á»ng nà o Äá» trá»n nữa Äâu, thức thá»i thì giao Thôn Kim thú và hai viên nguyên tá» chi tâm trong tay ngươi ra Äây.â Du Minh nhìn chằm chằm và o bóng lưng cá»§a LÄng Tiêu, trong mắt lá» ra hung quang.
LÄng Tiêu vẫn tiếp tục bay, như thá» không nghe thấy gì.
Tuy cá»a và o biến hóa theo Thái Cá»±c Ãm Dương tráºn, nhưng chá» cần Äi theo ÄÆ°á»ng cÅ© trá» vá» nhất Äá»nh có thá» tìm ÄÆ°á»£c lá»i ra.
Du Minh tháºt sá»± biết rõ Äiá»m nà y, cho nên lão lo lắng nếu như LÄng Tiêu chạy mất, sẽ tháºt sá»± thà nh trá»i cao mặc chim bay. HÆ¡n nữa hình như y Äang cỠý duy trì má»t khoảng cách vá»i há», má»i khi lão tÄng tá»c, y láºp tức kéo dà i khoảng cách.
Không Äến ná»a giá», lá»i ra Äã xuất hiá»n trưá»c mắt LÄng Tiêu.
Thấy váºy, Du Minh Äá»t nhiên ngẩng Äầu, cái khó ló cái khôn, má»t luá»ng sáng xanh bay ra khá»i á»ng tay áo, tá»c Äá» rất nhanh, ngay khi LÄng Tiêu sắp lao ra ngoà i, luá»ng sáng xanh kia Äã Äuá»i ká»p, còn cắn tháºt mạnh lên mu bà n tay y.
Äáng lẽ LÄng Tiêu phải dừng lại, nhưng y không há» quan tâm, xông thẳng ra ngoà i.
Lá»i và o cá»§a Äá»a cung Äã thay Äá»i, nÆ¡i Äây là má»t vách núi trụi lá»§i chá» có Äá lá»m chá»m kì quái xung quanh, xem ra bá»n há» vẫn còn á» bên trong sÆ¡n mạch Lục Nguyá»t.
Sau khi ra ngoà i, LÄng Tiêu không rá»i Äi ngay, mà Äứng lại bên trên má»t tảng Äá lá»n.
Y ÄÆ°a tay nên nhìn vết thương nÆ¡i mu bà n tay, là hai lá» nhá» mà u xanh xanh rất dữ tợn, lại nhìn thứ vừa bay vá» trên vai Du Minh, hóa ra nguyên hình cá»§a luá»ng sáng xanh kia lại là má»t con rắn nhá» mà u xanh.
Toà n thân con rắn kia mang mà u xanh lục bÃch, khóe miá»ng hÆ¡i nhếch Äá» lá» hai cái rÄng nanh nhá»n hoắt dÃnh Äầy chất nhầy dinh dÃnh mà u xanh lục, vừa nhìn Äã biết rõ là chứa ká»ch Äá»c.
âHa ha ha haâ¦.â Du Minh thấy rắn cá»§a mình Äã cắn trúng LÄng Tiêu, cưá»i phá lên hết sức Äắc ý, âXem lần nà y ngươi còn chạy Äâu, Äã trúng Äá»c cá»§a ta, không bao lâu, chất Äá»c sẽ từ từ xói mòn linh lá»±c cá»§a ngươi cho Äến khi cạn kiá»t, bây giá» dù ngươi van xin, ta cÅ©ng không bá» qua cho ngươi.â
Lúc Du Minh nói mấy câu nà y, những ngưá»i khác cÅ©ng Äã Äuá»i tá»i. Ká» cả Äám Xà Cầu, nghe ÄÆ°á»£c câu nà y, trừ Tiá»u Kê, cả bá»n Äá»u nhÃu mà y, LÄng Tiêu lão Äại trúng Äá»c? Thiên phương dạ Äà m*!
Kỳ Lân Thần Há»a và Yêu Hoà ng Chi Há»a ÄÆ°á»£c thế gian xưng tụng là hai Äại thần há»a, có thá» thiêu Äá»t vạn váºt trên Äá»i, cho dù ná»c Äá»c có lợi hại thế nà o cÅ©ng không thá» là m khó ÄÆ°á»£c LÄng Tiêu lão Äại.
Äúng là nét mặt LÄng Tiêu không há» thay Äá»i, ngược lại còn nghiá»m ngẫm nhìn chằm chằm và o Du Minh Äang Äắc ý quá mức.
Con rắn nhá» trên vai lão là má»t loại yêu thú tên là BÃch Yêu xà , chá» là yêu thú cấp cao bình thưá»ng, tuy sức chiến Äấu không chênh lá»ch quá nhiá»u vá»i Äá»ng loại Cá»u Äầu Xà Hoà ng, nhưng nó lại có má»t bản lãnh rất ngạo nghá»
.
Äó chÃnh là ná»c Äá»c cá»§a nó, nếu như phải sắp xếp thứ tá»±, váºy thì loại ná»c Äá»c nà y có thá» chiếm hẳn má»t vá» trà trong ba hạng Äầu, bá»i vì chá» cần má»t chút thôi cÅ©ng có thá» là m cưá»ng giả Äế cảnh tiêu Äá»i, còn cưá»ng giả Thần cảnh trá»ng thương.
Sá» dÄ© trong những cưá»ng giả cùng cấp báºc, rất nhiá»u ngưá»i kiêng ká» Du Minh cÅ©ng vì nguyên nhân nà y.
Nhưng sá» lượng BÃch Yêu xà không nhiá»u, Du Minh cÅ©ng do ngẫu nhiên má»i có ÄÆ°á»£c, từ sau khi lão phát hiá»n ra sá»± lợi hại cá»§a ná»c Äá»c BÃch Yêu xà , Du Minh liá»n Äem váºn má»nh cá»§a mình buá»c lại cùng nó.
Nhưng mà , Äá»i vá»i cưá»ng giả bình thưá»ng, ná»c Äá»c BÃch Yêu xà Äúng là phiá»n toái trà mạng, nhưng như Äám Xà Cầu Äã phá»ng Äoán Äó, Äá»i vá»i ngưá»i có thần há»a như LÄng Tiêu mà nói, ngay lúc BÃch Yêu xà cắn trúng tay y, thần há»a trong cÆ¡ thá» y Äã tá»± Äá»ng thiêu rụi. CÅ©ng vì nguyên nhân nà y, LÄng Tiêu má»i không ÄỠý tá»i BÃch Yêu xà .
Lúc Du Thanh SÆ¡n má»i nghe Du Minh nói, hắn Äã rất vui vẻ, rá»i lại bình tÄ©nh, bá»i vì hắn thấy phản ứng bất thưá»ng cá»§a LÄng Tiêu.
Äáng lẽ lúc nà y y chá» có hai lá»±a chá»n, má»t là láºp tức chạy trá»i chết, hai là giao cả ba món Äá» ra Äây, sau Äó vẫn chạy trá»i chết, nhưng y không há» là m váºy, biá»u lá» còn rất quá»· dá».
âMinh lão, tình hình không á»n.â Du Thanh SÆ¡n Äi Äến bên cạnh Du Minh, nhá» giá»ng nói.
Tiếng cưá»i cá»§a Du Minh im bặt, ánh mặt chợt chuyá»n qua trên ngưá»i LÄng Tiêu, sắc mặt cá»§a y hoà n toà n không có triá»u chứng trúng Äá»c, bóng ngưá»i Äứng phÃa trên tảng Äá lá»n rất khoan thai, tháºm chà còn dùng má»t loại ánh mắt vô cùng khinh miá»t nhìn lão.
Äang lúc lão khiếp sợ, LÄng Tiêu Äã lên tiếng.
âDu Minh, ta thấy các ngươi Äừng Äóng ká»ch nữa, nếu tháºt sá»± muá»n biết chân tưá»ng cuá»i cùng thế nà o, ta thấy các ngươi biết rõ hÆ¡n ta nhiá»u, cần gì phải vừa Än cưá»p vừa la là ng trưá»c mặt ta.â
âNgươi nói báºy bạ gì Äó!â Nghe má»t câu vô cÄn cứ như thế, mặt mÅ©i Du Minh Äã phá»§ kÃn bá»i vẻ giáºn dữ, lão cÅ©ng Äoán ÄÆ°á»£c Äại khái ý cá»§a LÄng Tiêu rá»i, ÄÆ¡n giản là Äang ám chá» chÃnh gia tá»c XÃch Huyết trá»m mất Thôn Kim thú và nguyên tá» chi tâm Kim.
LÄng Tiêu khẽ cưá»i: âCó phải nói báºy hay không chÃnh ngươi biết rõ, nếu không thì ngươi viá»c gì phải vá»i vã giết ngưá»i diá»t khẩu, nếu không phải má»nh ta lá»n, chá» sợ Äã bá» ngươi giết rá»i.â
Mặc dù không nói rõ, nhưng tÃnh ám chá» Äá»§ Äá» má»i ngưá»i có suy Äoán riêng rá»i, hÆ¡n nữa so vá»i má»t ngưá»i xa lạ như LÄng Tiêu, ai ai cÅ©ng biết Äến sá»± âm hiá»m xảo trá cá»§a Du Minh, cho nên dù Äa sá» vẫn ôm thái Äá» hoà i nghi, nhưng suy nghÄ© Äã thay Äá»i.
Du Thanh SÆ¡n Äi ra sau lưng Du Minh, sắc mặt âm trầm nói: âTa thấy ngươi Äang nghÄ© những ngưá»i Äứng á» Äây là kẻ ngu phải không, nếu như chúng ta cấu kết vá»i ngươi, thì xung Äá»t á» thà nh Lục Nguyá»t phải giải thÃch thế nà o? Thá»±c ra ngươi muá»n giá há»a cho ngưá»i, kéo gia tá»c XÃch Huyết xuá»ng nưá»c mà thôi.â
LÄng Tiêu không những không bá»i rá»i, mà ngược lại còn cưá»i tá»§m tá»m gáºt Äầu: âNgươi nói không sai, tất cả má»i ngưá»i á» Äây Äá»u biết rõ, ta và các ngươi không thá» nà o cấu kết vá»i nhau.â
Du Thanh SÆ¡n chợt giáºn tái mặt.
Lại là ám chá», má»i ngưá»i Äá»u có má»t tÃnh xấu. Äó chÃnh là khi ngươi nghi ngá» ngưá»i khác, mặc ká» Äá»i phương nói gì, ngươi Äá»u suy Äoán theo hưá»ng kia, cÄn bản là không há» nghe lá»i thanh minh cá»§a ngưá»i ta.
Cho nên tuy nhìn thì thấy LÄng Tiêu Äang phụ há»a vá»i hắn, nhưng trên thá»±c tế, y Äang dẫn dắt má»i ngưá»i suy nghÄ© theo hưá»ng kia.
ChÃnh là vì bá»n há» không thá» nà o cấu kết, cho nên bình thưá»ng sẽ không có ai nghÄ© tá»i hưá»ng ấy, mà mặt khác, bá»n há» cÅ©ng có thá» lợi dụng Äiá»m nà y.
LÄng Tiêu lại tiếp tục lừa dá»i: âÄúng là ngưá»i cá»§a gia tá»c XÃch Huyết không bao giá» biết Äá»§, ta Äã sá»m nói, lòng tham không Äáy, các ngươi Äừng mÆ¡, nhất là sau khi thà nh công rá»i còn Äá»nh giết ta diá»t khẩu, Äã như thế, ta cÅ©ng sẽ bất chấp liá»u mạng vá»i các ngươi.â
âTa giết ngươi!â Du Minh Äiên cuá»ng quát, nhìn thái Äá» như chuyá»n có tháºt cá»§a y, ngay cả bá»n há» không là m thì giá» cÅ©ng chẳng thá» thoát khá»i hiá»m nghi, bá»i vì rất nhiá»u ngưá»i Äã tin tưá»ng lá»i y, ngay cả ánh mắt Äám ngưá»i Kiá»u Vô Song nhìn há» cÅ©ng mang theo hoà i nghi rá»i.
Du Minh tức muá»n thá» huyết, tuyá»t Äá»i không thá» ngá» ÄÆ°á»£c tình huá»ng lại biến thà nh thế nà y, lão không những không chiếm ÄÆ°á»£c Thôn Kim thú và nguyên tá» chi tâm, mà còn bá» ngưá»i ta bôi nhá», quả nhiên là , quả nhiên là Äáng háºn Äến cá»±c Äiá»m!
Lần nà y tháºt sá»± là báo ứng.
Lúc trưá»c Du Minh cÅ©ng dùng chÃnh chiêu nà y Äá» vu oan cho Ngá»± Thú Công Há»i và Thương Minh, ai mà ngá» ÄÆ°á»£c, báo ứng lại tá»i nhanh Äến thế.
Má»t sá» ngưá»i Äã tin rá»i.
Còn Äám Xà Cầu thì Äang trợn mắt há má»m, tuy sá»m biết tà i Än nói cá»§a LÄng Tiêu Äại nhân không tá», thưá»ng xuyên lừa gạt chá»§ nhân mà , nhưng dù sao thì chá» sá» thông minh cá»§a chá»§ nhân cÅ©ng có hạn, lừa dá»i ÄÆ°á»£c hắn không thá» gá»i là thà nh tá»±u ÄÆ°á»£c. Cho nên lúc nà y ÄÆ°á»£c táºn mắt thấy y lừa dá»i Äám ngưá»i không biết Äã sá»ng bao nhiêu nÄm trên Äá»i kia, cảnh tượng nà y rung Äá»ng lắm á.
*Thiên phương dạ Äà m: nghÄ©a Äen là truyá»n cá» tÃch ngà n lẻ má»t Äêm. à nói rất khó mà tin ná»i.