Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
TruyenChu.IO - Đọc truyện nhanh không QC
Du An Thái, ngưá»i chưa tá»i, tiếng Äã tá»i trưá»c.
Khi LÄng Tiêu ngẩng Äầu nhìn qua hưá»ng khác, á» nÆ¡i xa xa kia xuất hiá»n má»t bóng ngươi mÆ¡ há» Äang Äứng trưá»c gió, chá» chá»p mắt, má»t lão Äầu lưng gù Äã xuất hiá»n trưá»c mặt má»i ngưá»i.
Ngưá»i nà y chÃnh là Thiết Huyết Thần Du An Thái, tưá»ng mạo và ngoại hiá»u cá»§a lão hoà n toà n không liên quan, Du An Thái như má»t cụ ông già cả, râu ria và mái tóc Äá»u trắng như tuyết, khuôn mặt nhìn như Äiá»m tÄ©nh, nhưng cặp mắt kia lại lóe tinh quang, bất cứ ai Äụng và o tầm mắt cá»§a lão Äá»u cảm thấy da Äầu Äang run lên.
Chá» là không biết lão vừa tá»i Äây, hay Äã Äến sá»m Äứng nhìn má»t há»i lâu, nhưng có lẽ khả nÄng trưá»c lá»n hÆ¡n, bá»i vì suýt chút nữa thì LÄng Tiêu Äã giết chết Du Minh, váºy mà Du An Thái không há» ra mặt.
Ngưá»i tên Du An Thái nà y, chá» nhìn lão Äã rất già , Äá» có thá» ÄÆ°á»£c xưng tụng là Thiết Huyết Thần, không biết Äã có bao nhiêu ngưá»i chết trong tay lão, tuy không thá» nói là kẻ âm hiá»m nhất gia tá»c XÃch Huyết, nhưng tuyá»t Äá»i là má»t trong sá» Äó.
Lão vừa ra tráºn Äã mang cho má»i ngưá»i má»t sá»± áp lá»±c tháºt lá»n, không khà như Äặc quánh lại, ngay cả hÃt thá» cÅ©ng khó khÄn, bá»n phÃa hoà n toà n chìm và o yên lặng.
Du Minh mừng rỡ Äi qua, âThái trưá»ng lão, sao ngà i lại tá»i Äây?â
Äã có Thái trưá»ng lão, cán cân Äã nghiên hẳn vá» má»t hưá»ng rá»i, Du Minh không tin cái tên LÄng Mặc kia còn có thá» láºt ngược tình thế, lão nhất Äá»nh phải mượn cÆ¡ há»i nà y Äá» báo thù toà n bá» những gì y Äã gây ra.
Du An Thái lừ mắt nhìn Du Minh, nhà n nhạt hừ má»t tiếng: âNếu ta không Äến, thá» diá»n cá»§a gia tá»c XÃch Huyết Äá»u bá» các ngươi vứt sạch.â Nói xong còn ÄÆ°a mắt nhìn bụng Du Minh, Äá»ng thá»i khẽ nhÃu mà y.
Du Minh không dám phản bác mà còn khom lưng cưá»i nói: âThái trưá»ng lão dạy phải.â
Lúc nà y, sắc mặt Du An Thái má»i tá»t hÆ¡n má»t chút, ánh mắt chuyá»n qua Du Thanh SÆ¡n vá»i biá»u lá» cÅ©ng kÃch Äá»ng như váºy, nhưng ná»i liá»
m hÆ¡n Du Minh nhiá»u lắm, thấy hắn không bá» thương má»i yên lòng, ánh mắc sắc bén lại lia vá» phÃa LÄng Tiêu Äứng cách Äó không xa, Du An Thái cưá»i má»t tiếng, sá»n hết cả gai á»c.
âCác hạ giá»i lắm, ngay cả ngưá»i cá»§a gia tá»c XÃch Huyết chúng ta mà cÅ©ng dám Äá»ng, Äã rất lâu rá»i lão phu chưa gặp kẻ nà o dám can Äảm khiêu khÃch gia tá»c XÃch Huyết thế nà y, ngươi chÃnh là ngưá»i Äầu tiên trong trÄm ngà n nÄm qua, xem tuá»i cá»§a cá»§a ngươi chắc cÅ©ng không cao lắm, Äúng là nghé má»i sinh không sợ cá»p, hôm nay, lão phu sẽ thay trưá»ng bá»i cá»§a ngươi dạy lại ngươi, Äá» cho ngươi biết, háºu quả khi chá»c phải gia tá»c XÃch Huyết!â
Giá»ng Äiá»u rất há»i hợt, nói gần nói xa tá» vẻ há» hững.
Như thá» LÄng Tiêu không thá» nà o là Äá»i thá»§ cá»§a lão, lão chÃnh là cưá»ng giả áp Äảo tuyá»t Äá»i tất cả những ngưá»i á» nÆ¡i nà y.
Nhưng nếu không có sá»± tá»± tin ấy, váºy thì lão Äâu phải là Thiết Huyết Thần Du An Thái nữa.
Du An Thái ÄÆ°á»£c xưng là Thiết Huyết Thần, ngoà i viá»c lão giết ngưá»i không chá»p mắt ra, thì còn bá»i vì những ngưá»i giao thá»§ vá»i lão chưa có ai sá»ng sót, dù mạnh hay yếu, cÅ©ng Äá»u chết trên tay lão.
âNgươi nói, muá»n thay thế trưá»ng bá»i dạy bảo ta?â LÄng Tiêu liếc nhìn Du An Thái, như thá» nghe ÄÆ°á»£c cái gì buá»n cưá»i lắm, tuy giá»ng Äiá»u mang theo nghi hoặc, nhưng cà ng có cảm giác miá»t thá» trắng trợn, dung nhan anh tuấn bá»ng lóe lên tà ý nghiêm nghá».
Du An Thái nheo mắt lại, âSao, ngươi cảm thấy lão phu nói không Äúng hả?â
Khóe môi LÄng Tiêu hÆ¡i cong cong, âNgươi cảm thấy ngươi có tư cách sao?â
Ãnh mắt Du An Thái lạnh lẽo, giá»ng nói cÅ©ng trà n Äầy lãnh ý, âCó tư cách hay không, cứ chá» ngươi nếm Äến Äau Äá»n sẽ tá»± biết.â
LÄng Tiêu nói: âKhoác lác mà không biết ngượng!â
Nếu như Du Tiá»u Mặc á» chá» nà y, chắc hắn sẽ phát hiá»n sắc mặt cá»§a Äám Äông á» Äây hÆ¡i thay Äá»i, bá»i vì ngưá»i thưá»ng nói cái câu âKhoáng lác không biết ngượngâ kia thưá»ng là ngưá»i lá»n tuá»i kìa.
Má»i ngưá»i Äứng dưá»i thấy hai ngưá»i lá»i qua tiếng lại chuẩn bá» Äá»ng thá»§, nhao nhao lùi tá»i má»t khoảng cách có vẻ an toà n, ngưá»i á» nÆ¡i nà y Äa sá» Äá» chưa từng thấy cảnh cưá»ng giả Thần cảnh bảy sao Äá»nh phong chiến Äấu, cÅ©ng không biết uy lá»±c cá»§a tráºn chiến sẽ ảnh hưá»ng lá»n Äến mức nà o, chá» có thá» dùng hết sức lui vá» sau.
LÄng Tiêu cÅ©ng hÆ¡i cÄng thẳng, Äây là lần Äầu tiên y Äá»i chiến vá»i cưá»ng giả Thần cảnh Äá»nh phong, mặc dù có tá»± tin, nhưng không thá» lÆ¡ lÃ ÄÆ°á»£c.
HÆ¡n nữa, lúc nà y y má»i cảm thấy may mắn vì Äã ÄÆ°a Du Tiá»u Mặc và o trong không gian, nếu không chắc chắn Du Minh sẽ mượn cÆ¡ há»i nà y Äá» ra tay vá»i hắn.
âTiá»u tá», Äá» cho lão phu xem thá»±c lá»±c cá»§a ngươi, xem ngươi có mấy phần nÄng lá»±c.â
Sau khi nói xong câu Äó, Du An Thái liá»n bưá»c lên trưá»c má»t bưá»c, không khà dưá»i chân láºp tức ná»i lên từng Äợt rung Äá»ng như mặt nưá»c, cả ngưá»i láºp tức biến mất.
LÄng Tiêu khẽ Äá»ng, dùng cách thức Äã Äấu vá»i Du Minh lúc trưá»c di chuyá»n và i bưá»c qua bên cạnh, má»t lưỡi dao xuất hiá»n từ hư không xẹt qua tai y, không tạo thà nh bất cứ thương tá»n gì.
âá»?â
Thân ảnh Du An Thái dừng lại á» phÃa trưá»c LÄng Tiêu khoảng bảy mươi thưá»c, trong miá»ng phát ra âm thanh nghi hoặc, hiá»n nhiên là không ngá» ÄÆ°á»£c LÄng Tiêu lại nhẹ nhà ng tránh thoát như váºy.
Phải biết, lão có nÄng lá»±c Äiá»u kiá»n gió, loại nÄng lá»±c nà y chá» má»t trong ngà n ngà n vạn vạn ngưá»i má»i sá» hữu, không những có thá» Äá» cho cÆ¡ thá» mình biến thà nh gió, mà còn khá»ng chế ÄÆ°á»£c gió xung quanh cÆ¡ thá» trên trÄm mét, Äây cÅ©ng là lý do vì sao lão lại rút ngắn khoảng cách xuá»ng còn bảy mươi mét, chÃnh là vì khá»ng chế gió.
Theo lý thuyết, ngưá»i nam nhân nà y sao có thá» tránh thoát ÄÆ°á»£c, trừ khi nÄng lá»±c cá»§a y cao hÆ¡n lão, hoặc cÅ©ng là ângưá»i may mắnâ giá»ng như lão.
Du An Thái thẳng thắn loại trừ khả nÄng Äầu tiên, cao hÆ¡n lão chÃnh là cưá»ng giả Thánh cảnh rá»i, cưá»ng giả Thánh cảnh trẻ như váºy, lão chưa từng nghe nói tá»i, còn ângưá»i may mắnâ hả, có thá» trùng hợp Äến thế sao?
âXem ra, Äúng là ngươi cÅ©ng có chút bản lÄ©nh, bảo sao thái Äá» lại lá»n lá»i như thế, nhưng cÅ©ng chá» ÄÆ°á»£c Äến Äây thôi, sá»± kiêu ngạo và tôn nghiêm cá»§a ngươi, ta sẽ Äáºp chúng nát bấy ngay tại nÆ¡i nà y.â Cuá»i cùng Du An Thái vẫn bác bá» cả hai suy Äoán kia, có lẽ y chá» khá may mắn mà thôi.
LÄng Tiêu bá»ng ná» nụ cưá»i, âLão già , ngươi nói nhảm nhiá»u quá Äó, Äiá»u khiá»n ÄÆ°á»£c gió thì có gì Äặc biá»t hÆ¡n ngưá»i, vá»i thá»±c lá»±c cá»§a ngươi, phạm vi khá»ng chế chắc hẳn là khoảng trÄm mét hả, chá» bằng Äiá»m ấy mà Äòi thắng ta sao? Ngươi quá ngây thÆ¡ rá»i Äấy!â
Äá»ng tá» cá»§a Du An Thái Äá»t nhiên co lại, y biết hết sao?
Äúng là khả nÄng Äiá»u khiá»n gió cá»§a lão không phải là bà máºt gì á» Äại lục Thông Thiên nà y, nhưng rất Ãt ngưá»i biết Äến phạm vi công kÃch, hÆ¡n phân nữa Äá»u Äã bá» lão giết chết tại chá».
Thế nhưng y lại có thá» nói ra dá»
dà ng, trong lòng lão tháºt sá»± cảm thấy khiếp sợ.
Trong lúc má»i ngưá»i cảm thấy sợ hãi, má»t khà thế là m cho tất cả những ngưá»i Äứng á» Äây Äá»u run sợ không thôi, kèm theo Äó là ngá»n lá»a mà u tÃm xuất hiá»n từ thân thá» LÄng Tiêu, giÄng quanh thây y Äầy trá»i như biá»n lá»a, mà ngay cả những ngưá»i Äứng xa tÃt cÅ©ng cảm thấy nóng rá»±c, vẻ khiếp sợ trên mặt cÅ©ng bỠánh lá»a chiếu rõ.
âThần cảnh bảy sao Äá»nh phong?â
Yếu hầu Du Minh khô khá»c run sợ, thá»±c lá»±c chân chÃnh cá»§a LÄng Mặc nà y không phải ba sao, mà là cưá»ng giả Äá»nh phong, cùng cấp báºc vá»i Thái lão, sao có thá»!
Du Thanh SÆ¡n xiết chặt nắm Äấm, sắc mặt cÅ©ng khó nén ná»i khiếp sợ.
Má»i ngưá»i cÅ©ng cảm thấy yết hầu khô khá»c, nếu như lúc trưá»c bá»n há» cho rằng LÄng Tiêu chá» có tu vi ba sao, có lẽ còn hÆ¡i sợ hãi thán phục má»t chút, dù sao bá» ngoà i cá»§a y cÅ©ng trẻ lắm, nhưng nếu là Äá»nh phong, Äây lại là má»t chuyá»n hoà n toà n khác. Bá»i vì viá»c nà y Äại biá»u cho khả nÄng y sẽ sá»m trá» thà nh cưá»ng giả Thánh cảnh trong tương lai, trá» thà nh cưá»ng giả Äứng trên Äá»nh cá»§a Äại lục Thông Thiên.
Thiên phú như váºy, có thá» chắc chắn y là ngưá»i cá»§a Kỳ Lân tá»c, hÆ¡n nữa, nếu chá» là khế ưá»c, không thá» nà o triá»u há»i quá nhiá»u thần há»a trong chá»c lát như váºy.
Thá»±c ra không chá» bá»n há», mà ngay cả Äám Xà Cầu cÅ©ng không biết tu vi tháºt sá»± cá»§a LÄng Tiêu.
Chúng vẫn cho rằng tu vi Äá»i ta cá»§a LÄng Tiêu cÅ©ng chá» khoảng Thần cảnh bá»n sao gì Äó thôi, ai mà ngá» ÄÆ°á»£c, chá» thiếu chút nữa thôi, y sẽ trá» thà nh cưá»ng giả Thánh cảnh rá»i.
Nhưng chúng vẫn quên má»t Äiá»u.
Tu vi hiá»n tại cá»§a LÄng Tiêu Äúng là Äá»nh phong, nhưng Äó là sau khi y triá»u há»n Kỳ Lân Thôn Phá», Thông qua viá»c chuyá»n hóa tu vi cá»§a ba kẻ kia mà có thá»±c lá»±c hiá»n tại, y vôn Äá»nh thuáºn thế Äá»t phá khá»i Thần cảnh, nhưng không ngá» sau khi Äặt chân tá»i Äại lục Thông Thiên lại chẳng có má»t ngà y yên á»n, cho nên má»i kéo dà i Äến bây giá».
Nếu y có thá» bế quan thêm mấy tháng, luyá»n hóa hết nÄng lượng còn dư trong cÆ¡ thá», thì ngưá»i có thá» Äiá»u khiá»n gió như Du An Thái, cÅ©ng chá» là con cá»p giấy trưá»c mặt y mà thôi.
Sắc mặt Du An Thái cứng lại, Äúng là lúc trưá»c lão không thá» nhìn thấu tu vi cá»§a LÄng Tiêu, nhưng khi Äó lão cảm thấy viá»c nà y không cần thiết, Du An Thái cứ Äinh ninh là dù LÄng Tiêu có nghá»ch thiên Äến mấy cÅ©ng chẳng thá» mạnh hÆ¡n lão, nhưng không ngá» Du An Thái Äã nhìn nhầm rá»i.
LÄng Tiêu Äứng giữa biá»n lá»a, má» cặp mắt mà u tÃm yêu dá» ra, ánh mắt lạnh như bÄng vô tình rÆ¡i và o trên ngưá»i Du An Thái, khóe môi hÆ¡i nhếch lên, âBây giá» ngươi muá»n gì Äây, bá» ta Äánh cho chạy chá»i chết, hay là dứt khoát hÆ¡n, mai táng luôn á» chá» nà y cho rá»i.â
Ãnh mắt Du An Thái hắn ra tinh quang, biá»u lá» lạnh lẽo, âNgưá»i trẻ tuá»i, ngươi tá»± cho mình có tu vi Äá»nh phong là thắng ÄÆ°á»£c lão phu sao? Lão phu nói cho ngươi biết, cưá»ng giả Äá»nh phong chết trên tay lão phu không có mưá»i thì cÅ©ng phải chÃn, Äâu có thiếu má»t mình ngươi.â
âVáºy sao.â LÄng Tiêu nhạt nhẽo Äáp lại.
âÄÆ°á»£c, hay lắm, lão phu cÅ©ng muá»n xem xem, ngươi dá»±a và o cái gì!â Nếp nhÄn trên mặt Du An Thái cÅ©ng rung Äá»ng, hiá»n nhiên là Äã phẫn ná» Äến cá»±c Äiá»m.
Vừa dứt lá»i, thần há»a xung quanh LÄng Tiêu Äá»t nhiên thay Äá»iâ¦
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để lùi/sang chương.