T BAO DUNG
LÄng Tiêu bá» má»t cÆ¡n Äau nhẹ là m tá»nh giấc, vừa má» mắt Äã thấy phu nhân nhà y Äang ngã và o giữa hai chân cá»§a y, Äầu Äang Äặt và o cái nÆ¡i Äang chuẩn bá» thức tá»nh.
Vừa ra Äã khao khát như váºy, LÄng Tiêu tá» vẻ y rất thÃch, tuy bá» Äáºp và o có chút Äau, nhưng vẫn trong phạm vi y chá»u Äá»±ng ÄÆ°á»£c.
Du Tiá»u Mặc bá» ngã mà chóng mặt, hắn chá» biết mình Äáºp Äầu và o má»t nÆ¡i má»m mại, nhưng còn chưa ká»p hắn suy tư xem chá» nà o mà má»m mại thế, cái chá» kia Äã từ từ cứng ngắcâ¦
âPhu nhân, em nhiá»t tình như váºy, vi phu rất vui mừng.â
Trên Äá»nh Äầu truyá»n Äến giá»ng nói trầm thấp rất bất thưá»ng cá»§a LÄng Tiêu, nhưng có thá» mÆ¡ há» nghe ÄÆ°á»£c sá»± hưng phấn ẩn ẩn trong Äó.
Du Tiá»u Mặc ngẩng Äầu má»i phát hiá»n hắn Äang ngã và o giữa hai chân LÄng Tiêu, chẳng phải cái thứ nóng há»i dưá»i lá»p vải kia chÃnh là thá»§ phạm thưá»ng xuyên là m hắn không xuá»ng giưá»ng ÄÆ°á»£c sao, má»i có và i giây, cái thứ kia Äã dá»±ng thà nh lá»u vải, Äang Äâm và o mặt hắnâ¦
Anh trai à , thương lượng, chúng ta có thá» coi như chuyá»n nà y chưa từng xảy ra không hả?
LÄng Tiêu không xách hắn lên, ngược lại còn Äè Äầu hắn xuá»ng.
Du Tiá»u Mặc vừa Äá»nh Äứng lên Äã bá» Äè lại, dù cách má»t lá»p quần nhưng hắn vẫn có thá» ngá»i ÄÆ°á»£c cái mùi ná»ng nặc cá»§a giá»ng Äá»±c nà y, nặng miá»ng quá, mặt Du Tiá»u Mặc Äã Äá» bừng.
LÄng Tiêu dùng ngón cái ma sát môi hắn, tình sắc ná»ng nặc, giá»ng như Äang có ý Äá» gì Äó, Äá»t nhiên phát ra má»t tiếng cưá»i khẽ.
Da Äầu Du Tiá»u Mặc tê dại.
âHiếm lắm phu nhân má»i nhiá»t tình như váºy, không bằngâ¦â Ãm thanh như ác ma cá»§a LÄng Tiêu bá»ng vang lên.
Du Tiá»u Mặc không Äợi y nói câu tiếp theo, vá»i và ng Äẩy tay y ra, dùng toà n bá» tứ chi, leo xuá»ng khá»i ngưá»i y, sắp chạy tá»i an toà n rá»i.
Nếu LÄng Tiêu buông tha cho hắn như váºy thì quá có lá»i vá»i bản thân, tóm ngay má»t chân cá»§a cá»§a hắn kéo vá», vừa kéo vừa dùng giá»ng Äiá»u Äùa giỡn nói: âÄừng gấp như thế, Äêm còn rất dà i, chúng ta sẽ từ từ thưá»ng thứcâ¦â
Du Tiá»u Mặc: ââ¦â
Má»t lần sảy chân, ôm háºn ngà n Äá»i!
Vá» sau phải nhá» không ÄÆ°á»£c Äắc trà quá mức!
Ngà y hôm sau, Du Tiá»u Mặc dáºy sá»m hÆ¡n bình thưá»ng, Äây là má»t ngà y kỳ tÃch mà hắn có thá» dáºy sá»m sau má»t Äêm túng dục.
Buá»i chiá»u, Nhan Huy kéo Äại thúc xuá»ng tầng sáu mươi tìm hắn, má»t ngưá»i quá mức hiếu Äá»ng, má»t ngưá»i ngại ngùng rụt dè, kết quả là gà bay chó chạy. Du Tiá»u Mặc còn Äá»nh kiá»m tra mấy thứ Thôn Kim thú và Kim Sà trùng trá»m ÄÆ°á»£c, bá»n há» vừa tá»i, Äà nh phải gác lại. Vừa và o phòng không bao lâu, Nhan Huy liá»n nhìn Du Tiá»u Mặc chằm chằm.
Du Tiá»u Mặc bá» hắn nhìn Äến mất tá»± nhiên, không nhá»n ÄÆ°á»£c há»i: âNgươi nhìn gì?â
Nhan Huy nhún nhún vai: âCÅ©ng không có gì, ta thấy ngươi cứ xoa cằm mãi, có phải miá»ng khó chá»u không?â
Du Tiá»u Mặc vá»i và ng thả tay xuá»ng như bá» phá»ng, vừa cưá»i gượng, vừa nói sang chuyá»n khác: âKhông có gì, Äúng rá»i, các ngươi tìm ta có chuyá»n gì không?â
âTa cùng Vinh ca chuẩn bá» ra ngoà i, cho nên má»i há»i ngươi có muá»n Äi cùng không?â Nhan Huy cÅ©ng theo hắn, không tiếp tục chá»§ Äá» xoa cằm nữa, sau khi khiêu chiến Äấu kết thúc, bá»n hắn vẫn vá»i và ng tu luyá»n, bây giá» má»i có thá»i gian, cho nên muá»n Äi ra ngoà i dạo chÆ¡i, thay Äá»i tâm trạng.
âCác ngươi Äi Äi, ta có chút viá»c, tạm thá»i không muá»n ra ngoà i.â Du Tiá»u Mặc nghÄ© Äến giao dá»ch há»i Trung Äình sẽ diá»
n ra và o hai ngà y sau, liá»n từ chá»i.
Nhan Huy thất vá»ng.
Trình Hưá»ng Vinh sÄn sóc nói: âVáºy ngươi báºn gì thì cứ là m Äi, hai chúng ta Äi lÃ ÄÆ°á»£c.â
Du Tiá»u Mặc gáºt gáºt Äầu, ÄÆ°a mắt nhìn há» rá»i Äi.
Äóng cá»a lại, Du Tiá»u Mặc láºp tức chạy vá» phòng, hai ngà y nà y LÄng Tiêu không rá»i khá»i phòng má»t bưá»c, cả ngà y lưá»i biếng trên giưá»ng, không biết là lại lên cÆ¡n lưá»i, hay Äang là m gì nữa.
Du Tiá»u Mặc bò lên giưá»ng, lần nà y hắn rất cẩn tháºn, ngã má»t lần khôn ra nhiá»u, giáo huấn lần trưá»c khắc quá sâu.
Thôn Kim thú và Kim Sà trùng Äiên cuá»ng lấp Äầy bá»n cái túi trữ váºt, má»i Äứa hai cái, Du Tiá»u Mặc tra má»t chút, Äá» Äạc bên trong chá»ng chất bừa bá»n, Äá» cho tiá»n, hai Äứa còn dá»n luôn cả tá»§ cá»§a ngưá»i ta.
Mặc dù hÆ¡i phiá»n toái, nhưng không ảnh tưá»ng Äến tâm trạng tá»t cá»§a hắn.
Du Tiá»u Mặc bá» hết mấy váºt không có giá trá», và dụ như tá»§, bình hoa, mấy món trang trà và o má»t túi, còn dư lại bá» và o túi khác.
Túi trữ váºt cá»§a phá»§ thà nh chá»§ lá»n hÆ¡n loại hắn mua nhiá»u, cái lá»n nhất phải hÆ¡n má»t ngà n mét vuông.
Du Tiá»u Mặc phân loại mấy thứ, liá»n Äặt linh thảo và o từng má»t há»p ngá»c Äặt lên giưá»ng, má»i mấy phút, giưá»ng lá»n Äã bá» hắn Äặt Äầy thứ.
Du Tiá»u Mặc lấy ra mưá»i cái há»p ngá»c cuá»i cùng, bên trong Äá»u là linh thảo thà nh thục, nhưng cấp báºc không cao lắm, tất cả dưá»i cấp mưá»i, may mà chất lượng Äá»u thuá»c thượng phẩm.
Nhưng hắn vừa lấy ra Äã phát hiá»n không có chá» Äá», má»t Äá»ng bừa bá»n, chá» còn lại có⦠Du Tiá»u Mặc lén lút nhìn LÄng Tiêu Äang nhắm mắt dưỡng thần, lấy má»t cái há»p ngá»c, tháºn trá»ng Äặt trên bụng y, thấy y không có phản ứng, lại Äặt cái thứ hai lên, sau Äó là cái thứ ba, thứ tư⦠Mãi Äến khi Äặt Äá»§ cả mưá»i há»p má»i thôi.
âPhì!â
Vừa lấy tay ra, Du Tiá»u Mặc Äã không nhá»n cưá»i ná»i.
Trá»i có thá» là m chứng, hắn tuyá»t Äá»i không có ý Äâu.
Lúc nà y, LÄng Tiêu Äá»t nhiên chuyá»n Äá»ng, nâng cánh tay lên Äụng phải bình bình lá» lá» bên cạnh, phát ra tiếng lanh canh, leng keng, mặc dù dá»
nghe, nhưng Äá»i vá»i Äầu sá» gây nên lại như tiếng Äòi mạng.
Du Tiá»u Mặc nói thầm má»t tiếng không á»n, vá»i và ng thu hết mấy thứ trên giưá»ng và o không gian, vừa ngẩng lên Äã gặp phải cặp mắt Äen huyá»n sâu thẳm, ánh mắt bình thản tá»i mức là m lông tÆ¡ trên tay hắn dá»±ng Äứng.
Du Tiá»u Mặc chá»p mắt và i cái, nhe rÄng cưá»i, ánh mắt thoáng nhìn mấy cái há»p còn Äang Äặt trên bụng LÄng Tiêu, nụ cưá»i láºp tức cứng lại, âEm lấy ra giúp anhâ¦â
Trưá»c khi hắn ká»p Äá»ng thá»§, LÄng Tiêu Äá»t nhiên trá» mình, mấy cái há»p Äá»ng loạt rÆ¡i xuá»ng, linh thảo vÄng tứ tán.
Hai tay Äang vươn cá»§a cá»§a Du Tiá»u Mặc lại yên lặng rút vá».
LÄng Tiêu lấy tay chá»ng cằm, bên ngoà i cưá»i nhưng trong lòng không cưá»i: âNếu biết em thấy nhà m chán như váºy, ta sẽ tiếp tục song tu vá»i em, em nói xem có Äúng không nà o?â
Du Tiá»u Mặc cụp Äầu, âEm Äâu có nhà m chán, mấy cái há»p Äâu có Äè chết anh, là m gì mà so Äo như váºy.â
âVáºy em cần ta nói lá»i cảm tạ sao?â LÄng Tiêu lạnh lùng nói.
â⦠Không cần.â
LÄng Tiêu Äá»t nhiên nắm mÅ©i hắn kéo qua.
âGãy mÅ©i mất.â Du Tiá»u Mặc vá»i và ng chá»§ Äá»ng bá» nhà o qua.
LÄng Tiêu ôm lấy hắn, hừ má»t tiếng: âTa khi dá»
em rá»i hả, bá» dạng như cô vợ nhá».â
Du Tiá»u Mặc Äiá»u chá»nh má»t tư thế thoải mái hÆ¡n, cảm giác sắp phải trả giá tá»i nÆ¡i, hắn Äá»t nhiên nghÄ© ra cách Äá»i phó vá»i LÄng Tiêu rá»i, hai tay ôm chặt cá» y, Äầu tá»±a và o vai y, nhõng nhẽo: âÄÆ°Æ¡ng nhiên là anh khi dá»
em, không phải mượn bụng anh dùng má»t chút thôi sao, Äừng nhá» má»n như váºy là , Äại trượng phu phải biết bao dung cho⦠Khụ khụ, vợ mình chứ, anh nói có Äúng không nà o?â
Du Tiá»u Mặc ngẩng Äầu nhìn hắn, cưá»i hì hì. truyá»n xuyên nhanh
Bá»i vì cái gá»i là giÆ¡ tay không Äánh ngưá»i Äang cưá»i.
LÄng Tiêu chép miá»ng, bẹo gò má mÅ©m mÄ©m cá»§a hắn, nói ba chữ, âCó tiến triá»n.â
Du Tiá»u Mặc cưá»i hì hì, quả nhiên là có tác dụng.
Sau Äó, LÄng Tiêu giúp hắn thu dá»n và phân loại mấy thứ trong túi trữ váºt, bá» ra hÆ¡n nữa canh giá», tuy không có bảo bá»i cá»±c phẩm nà o, nhưng thu hoạch cÅ©ng coi như phong phú.
LÄng Tiêu cầm lấy má»t cái há»p, Äây là cái há»p duy nhất dùng má»t loại váºt liá»u gá» mà u Äá» chế tạo, bên trong có má»t quyá»n kỹ pháp cao cấp, tên là Tá» Tâm Lưu Ly thá»§, Äúng lúc thÃch hợp cho Du Tiá»u Mặc.
Du Tiá»u Mặc nhìn Äẳng cấp cá»§a Tá» Tâm Lưu Ly thá»§ còn thấp hÆ¡n Tu Di Ấn, không hứng thú lắm, nhưng thấy có vẫn hÆ¡n không, liá»n thu và o, quay Äầu nhìn LÄng Tiêu nhìn chằm chằm và o cái há»p gá» trên tay, há»i, âCái há»p nà y có vấn Äá» gì không?â
LÄng Tiêu không trả lá»i câu há»i cá»§a hắn, ngón tay lục lá»i trong cái há»p, Äá»t nhiên láºt cái há»p qua, dùng sức láºt lên, má»t tấm ván gá» Äá»t nhiên báºt ra, kèm theo má»t tấm da Äê.
Du Tiá»u Mặc hÆ¡i sá»ng sá»t, Äá»t nhiên cảm thấy thứ nà y rất quen mắt.
LÄng Tiêu nhặt nó lên, khuôn mặt tuấn tú Äá»t nhiên ná» má»t nụ cưá»i nhạt, âÃi cha, sao thứ nà y nhìn quen thế nhá»?â
Du Tiá»u Mặc Äá»t nhiên già nh lấy nó, vá»i và ng lấy hai tá» khác từ trong không gian, bà y lên bà n so sánh, ngạc nhiên hô lá»n: âQuả nhiên, tìm ÄÆ°á»£c tấm thứ ba rá»i, bây giá» chá» còn tấm cuá»i cùng thôi.â
Äúng là kinh há» ngoà i ý muá»n!
Lão già thà nh chá»§ kia lại giấu má»t tấm bản Äá» kho báu, nếu không nhá» có Thôn Kim thú và Kim Sà trùng, chá» sợ bao nhiêu nÄm sau tấm bản Äá» nà y cÅ©ng không xuất hiá»n. Bây giá» chá» còn mảnh cuá»i cùng, nếu táºp hợp Äá»§, hắn sẽ nhìn thấy hình dạng thá»±c sá»± cá»§a tấm bản dá» nà y. Bá»i vì Thôn Kim thú và Kim Sà trùng chá» thu tháºp chá»§ yếu toà n bình và há»p, Du Tiá»u Mặc kiá»m kê má»t lát, linh thảo hÆ¡n hai trÄm cây, linh Äan còn nhiá»u hÆ¡n, Äa sá» là linh Äan cao cấp.
âAnh muá»n không?â Du Tiá»u Mặc ÄÆ°a linh Äan Äã phân loại cho LÄng Tiêu.
LÄng Tiêu dùng vẻ mặt ghét bá» nhìn qua chá» khác.
Khóe miá»ng Du Tiá»u Mặc giáºt giáºt, tháºt khó chiá»u.