T
Nói má»i nhá», lúc hắn và LÄng Tiêu má»i tá»i Äại lục Thông Thiên, không lâu sau, LÄng Tiêu liá»n trá» thà nh nhân váºt má»i trên Tháºp Thần Bảng, khi ấy cÅ©ng gây chấn Äá»ng lá»n lắm.
Sư phụ cá»§a Äạo Vân â Äạo Thần cÅ©ng là má»t nhân váºt trên Tháºp Thần Bảng kia, nghe nói là cưá»ng giả Äứng thứ hai, cả Äá»i lão nhân vô tung vô ảnh, rất hứng thú vá»i mấy thứ quý giá, khi ấy LÄng Tiêu còn muá»n lợi dụng lão Äá» tìm nguyên tá» ngÅ© hà nh, nhưng Äáng tiếc sau Äó bá»n hắn Äã chia tay Äạo Vân, không liên lạc lại nữa.
Äạo Thần hôm nay Äã không phải là cưá»ng giả trên Tháºp Thần Bảng nữa, viá»c Äá»t phá khá»i Thần cảnh Äá»nh phong Äã ÄÆ°a lão trá» thà nh má»t trong sá» cưá»ng giả mạnh nhất Äại lục Thông Thiên, có Äiá»u tại thá»i khắc rá»i ren nà y, Thánh cảnh má»t sao cÅ©ng không phải an toà n tuyá»t Äá»i.
Lúc trưá»c Thiên Äao từng nói có má»t kẻ áo Äen cảm thấy rất hứng thú vá»i NgÅ© Phúc Linh Nhãn, hẳn là Äạo Thần.
Du Tiá»u Mặc cÅ©ng ngá» ra, kẻ áo Äen á» bá» lạc Thá»§y Tây cÅ©ng chÃnh là sư phụ cá»§a Äạo Vân, khi ấy không có cÆ¡ duyên Äạt ÄÆ°á»£c NgÅ© Phúc Linh Nhãn, vì váºy lão Äã Äuá»i theo tá»i táºn sÆ¡n mạch Quá»· Trá»§ng á» Tây Cảnh. Chá» là , dù biết rõ chân tưá»ng không có nghÄ©a là hắn sẽ bá» qua cho Äạo Thần, nếu Äại Bà ng có má»nh há» gì, hắn nhất Äá»nh sẽ bắt Äạo Thần phải Äá»n mạng.
âCon khế ưá»c thú kia cá»§a ngươi không có viá»c gì.â
Äạo Vân phát hiá»n lãnh ý trong ánh mắt Du Tiá»u Mặc, vá»i và ng giải thÃch.
Du Tiá»u Mặc quay Äầu nhìn thanh niên ngà y xưa, nhá» lại Äạo Vân lúc má»i tá»i Äại lục Thông Thiên và lần gặp gỡ á» Äấu giá há»i, hắn Äá»t nhiên phát hiá»n những chuyá»n ấy Äã quá xa xôi.
âVáºy Äại Bà ng á» nÆ¡i nà o?â
Cảm giác cá»§a Äạo Vân vá» quãng thá»i gian ấy còn sâu sắc hÆ¡n Du Tiá»u Mặc nhiá»u, Äến bây giá» hắn còn nhá» rõ, lần Äầu gặp Du Tiá»u Mặc vá»i hình dáng non ná»t, hÆ¡n nữa tu vi khi Äó cÅ©ng không cao, nhưng bây giá», Du Tiá»u Mặc Äã trá» thà nh Äan sư Äá»nh cấp Äứng Äầu Äại lục Thông Thiên. Những nÄm qua nghe Äá»§ loại tin Äá»n vá» Du Tiá»u Mặc, trong lòng Äạo Vân rất phức tạp.
âHắn ÄÆ°á»£c ngưá»i ta cứu Äi rá»i.â Äạo Vân á»n Äá»nh lại suy nghÄ© phức tạp trong Äầu, sau Äó má»i giải thÃch, âLúc ấy chúng ta vá»n Äá»nh giam hắn lại, nhưng không ngá» giữa ÄÆ°á»ng lại có má»t ngưá»i áo Äen khác, chÃnh tên Äó Äã cứu khế ưá»c thú cá»§a ngươi Äi, sau nà y không gặp lại nữa.â
âMá»t ngưá»i áo Äen khác?â Du Tiá»u Mặc nhÃu mà y, sao lắm ngưá»i áo Äen quá váºy!
Äạo Vân gáºt gáºt Äầu, âCó lẽ ngươi sẽ có ấn tượng vá» kẻ nà y, hắn cÅ©ng là tên áo Äen Äã lẻn và o bá» lạc Thá»§y Tây, mục tiêu cá»§a hắn chÃnh là NgÅ© Phúc Linh Nhãn.â
Lông mà y Du Tiá»u Mặc nhÃu lại thà nh má»t chữ xuyên (å·).
Nói cách khác, có khả nÄng ngưá»i áo Äen kia cÅ©ng muá»n dùng Äại Bà ng uy hiếp hắn.
Nếu sá»m biết trưá»c như váºy thì hắn Äã không nên giao quyá»n hạn cho mấy Äứa, hiá»n tại có cả má»t Äám ngưá»i Äá»u nhằm và o khế ưá»c thú cá»§a hắn, giá» mà thêm mấy kẻ nữa, chá» sợ NgÅ© Phúc Linh Nhãn Äã sá»m bá» trá»m Äi, có Äiá»u Äại Bà ng lại bất cẩn như váºy, quả tháºt phải trách phạt.
Äạo vân nhìn sắc mặt hắn, do dá»± nói: âDu huynh Äá», ngươi có thá» tha cho sư phụ ta ÄÆ°á»£c không?â
Du Tiá»u Mặc ngẩng Äầu, ánh mắt liếc qua gương mặt không cam lòng cá»§a Äạo Thần, lão Äã khôi phục lại dung mạo nguyên bản, là má»t khuôn mặt già nua, có Äiá»u khuôn mặt lão rất từ tá»n, nếu không phải trên mặt má» má»t như mang mây Äen, thì cÅ©ng không giá»ng má»t lão ngoan Äá»ng lắm Äâu.
Äạo Vân thấy hắn không nói lá»i nà o, liá»n vá»i và ng nói: âTa có thá» cam Äoan vá»i ngươi, chá» cần ngươi bá» qua cho sư phụ ta, ta nhất Äá»nh sẽ khÃch lá» sư phụ Äừng nhằm và o NgÅ© Phúc Linh Nhãn nữa.â
âKhÃch lá»?â Du Tiá»u Mặc nhưá»n mà y.
Äạo Vân láºp tức nhìn vá» phÃa sư phụ mình, cưá»i khá» nói: âSư phụ, ngà i Äáp ứng vá»i Äá» nhi Äi, Äừng nhằm và o NgÅ© Phúc Linh Nhãn nữa, ÄÆ°á»£c không nà o? Con chá» có má»i ngà i là ngưá»i thân, con không muá»n mất sư phụ.â
Äạo Thần nhìn chằm chằm và o Äá» Äá» tháºt lâu, Äá»t nhiên âHừâ má»t tiếng, xoay ngưá»i bá» Äi.
Äạo Vân vui vẻ, mặc dù không nháºn ÄÆ°á»£c câu trả lá»i cá»§a lão, nhưng hắn biết sư phụ Äã Äáp ứng, vá»i và ng cảm tạ Du Tiá»u Mặc: âDu huynh Äá», cám Æ¡n ngươi Äại nhân Äại lượng, sau nà y ta và sư phụ sẽ không tá»i quấy rầy các ngươi nữa!â
Du Tiá»u Mặc nhìn bóng lưng há» biến mất, lắc Äầu phì cưá»i, Äúng là má»t lão ngoan Äá»ng ngạo kiá»u, lại còn không chá»u nháºn thua, nhưng vừa nghÄ© tá»i Äại Bà ng không biết tung tÃch, hắn lại bắt Äầu lo lắng, xem ra vẫn phải tá»i tìm LÄng Tiêu thương lượng má»t chút.
Du Tiá»u Mặc quay ngưá»i trá» vá» cung Äiá»n, Äúng lúc nà y, sau lưng Äá»t nhiên truyá»n tá»i má»t giá»ng nói vừa quen thuá»c vừa kÃch Äá»ng, rất giá»ng Äại Bà ng Äã mất tÃch.
âChá»§ nhân!â
Du Tiá»u Mặc quay phắt lại, nhìn khuôn mặt khá là anh tuấn cá»§a Äại Bà ng Äang chạy vá» phÃa hắn, bá»ng trá» nên kinh nghi bất Äá»nh, Äừng bảo là Äại Bà ng giả nữa chứ?
Äại Bà ng chạy tá»i trưá»c mặt Du Tiá»u Mặc, dùng ánh mắt tôn kÃnh nhìn hắn.
Cuá»i cùng Du Tiá»u Mặc cÅ©ng xác Äá»nh nó chÃnh là Äại Bà ng thá»±c sá»±, không khá»i tò mò há»i: âTa nghe nói ngươi bá» má»t ngưá»i áo Äen bắt Äi, sao ngươi lại trá»n ÄÆ°á»£c.â
Äại Bà ng Äáp: âLà vì ngưá»i kia thả ta ra, bây giỠông ấy Äang á» bên ngoà i.â
Du Tiá»u Mặc nhìn vá» phÃa sau nó, quả nhiên thấy má»t bóng ngưá»i Äứng ngay ngoà i cá»a, có thá» thoáng thoáng thấy Äây là má»t lão giả hÆ¡i máºp mạp, còn béo hÆ¡n sư phụ cá»§a Äạo Vân, hắn quyết Äá»nh Äi gặp ngưá»i nà y, xem ông ta muá»n gì.
Cung Äiá»n nằm sau núi Nhuyá»
n Cá»t, vừa bưá»c ra khá»i kết giá»i là có thá» ngá»i ÄÆ°á»£c mùi Äặc thù cá»§a ngá»n núi nà y, trong sá»± mục nát mang theo má»t chút thương tâm, còn cả âm thanh gà o khóc vang vá»ng khắp núi.
Lão giả Äứng bên ngoà i, tóc bạc mặt há»ng hà o, nhìn khuôn mặt không có vẻ gì già nua, là n da Äá» thắm như trẻ thÆ¡, thoạt nhìn thì là ngưá»i rất biết dưỡng sinh, hoà n toà n không giá»ng má»t cụ ông lụ khụ. Ngưá»i nà y rất máºp, tá»i thiá»u cÅ©ng phải hÆ¡n tám mươi cân, có Äiá»u cảm giác mà ông ta mang lại cho hắn không phải là béo phì, mà là máºp mạp rất Äáng yêu, dưá»ng như trong ánh mắt kia cÅ©ng mang cưá»i.
âRất cảm tạ ông Äã cứu ÄÆ°á»£c Äại Bà ng, ông có yêu cầu gì?â Du Tiá»u Mặc nói thẳng, mặc dù ấn tượng Äầu tiên cá»§a hắn vá»i lão giả nà y rất không tá»i.
Sắc mặt lão giả hiá»n lên vẻ lúng túng, âCứu ngưá»i là do tiá»n tay thôi, có Äiá»u lão phu quả tháºt muá»n khẩn cầu vá» tiá»u hữu nà y má»t chuyá»n.â
Du Tiá»u Mặc cưá»i nói: âÃng muá»n NgÅ© Phúc Linh Nhãn?â
Ngoà i dá»± liá»u, lão giả lắc Äầu, âÄúng là mục tiêu ban Äầu cá»§a ta là NgÅ© Phúc Linh Nhãn, bá»i vì nó có thá» giúp Äỡ ta, chẳng qua nếu Du tiá»u hữu chá»u giúp ta thì ta không cần NgÅ© Phúc Linh Nhãn nữa rá»i.â
âGiúp cái gì?â
Lão giả xấu há» nói: âTrưá»c kia lão phu Äi du lá»ch Äại lục, trong lúc bất cẩn Äã trúng phải má»t loại Äá»c, loại Äá»c nà y chÃnh là NgÅ© Suy dá»c, nếu như cứu chữa cháºm trá»
ta sẽ từ từ chết già , tiá»u hữu Äừng nhìn lão phu hiá»n tại vẫn bình thưá»ng, thá»±c ra lão phu Äã trúng NgÅ© Suy Äá»c gần má»t trÄm nÄm rá»i, nếu không phải vì ta không ngừng nâng cao tu vi cá»§a bản thân, chá» sợ hiá»n tại Äã chết già .â
Äúng là tÄng thêm kiến thức, Du Tiá»u Mặc má»i nghe nói tá»i cái thứ NgÅ© Suy Äá»c nà y lần Äầu, cÆ¡ mà lão giả trưá»c mắt hoà n toà n không có vẻ gì như ngưá»i bá» trúng Äá»c.
Trên mặt lão giả nhuá»m má»t tia u sầu, âTiá»u hữu cÅ©ng biết, Äã tá»i Thánh cảnh rá»i, muá»n tÄng má»t sao cÅ©ng rất gian nan, lão phu có thá» sá» hữu tu vi hiá»n tại Äã không dá»
dà ng, nếu không giải ÄÆ°á»£c loại Äá»c nà y, chá» sợ ta sẽ không sá»ng ná»i mưá»i nÄm, lão phu còn có nguyá»n vá»ng chưa là m ÄÆ°á»£c, tháºt sá»± không muá»n chết như thế.â
âÃng muá»n ta giúp thế nà o?â Du Tiá»u Mặc há»i.
Hai mắt lão giả tá»a sáng, âTiá»u hữu tháºt sá»± chá»u giúp lão phu?â
Du Tiá»u Mặc gáºt gáºt Äầu, dù gì ông ta cÅ©ng cứu Äại Bà ng, coi như nợ má»t ân tình, chá» cần yêu cầu không quá pháºn, hắn cÅ©ng có thá» giúp má»t tay, âNhưng ta phải tuyên bá» trưá»c, ta chá» có thá» giúp trong khả nÄng cá»§a mình.â
âÄÆ°Æ¡ng nhiên rá»i!â Lão giả gáºt Äầu lia lá»a, âNếu muá»n giải NgÅ© Suy Äá»c cần có má»t loại thải Äan lục phẩm, loại thải Äan nà y có tên là Phản Thần Äan, nó không những giải ÄÆ°á»£c Äá»c, mà còn giúp ngưá»i sá» dụng có thá» khôi phục dung mạo lúc xưa, trá» lại như khi còn trẻ, cho nên có ngưá»i gá»i Phản Thần Äan là Phản Lão Hoà n Äá»ng Äan, ta Äã góp nhặt ÄÆ°á»£c hai phần nguyên liá»u Phản Thần Äan, nhưng ÄÆ¡n thuá»c thì hÆ¡i khóâ¦â
âTa biết rá»i, ông cứ ÄÆ°a nguyên liá»u cho ta lÃ ÄÆ°á»£c.â Du Tiá»u Mặc cắt ngang lá»i lão giả, hiá»n tại thì ÄÆ¡n thuá»c không phải là vấn Äá» vá»i hắn nữa, thá»i Äiá»m trá» thà nh Äan sư lục phẩm, hắn Äã lược qua tất cả ÄÆ¡n thuá»c lục phẩm rá»i, bá»i vì Phản Thần Äan không có tác dụng Äá»i vá»i hắn, cho nên bá» ném và o má»t góc.
Lão giả cứ tưá»ng hắn muá»n tìm ÄÆ¡n thuá»c Phản Thần Äan giúp mình, cảm thấy hÆ¡i ngượng ngùng, âSau nà y có gì cần giúp má»t tay, tiá»u hữu cứ viá»c nói, lão phu nhất Äá»nh không chá»i từ.â
Du Tiá»u Mặc không nói tháºt vá»i ông ta, hắn muá»n cho lão giả cái suy nghÄ© áy náy, dù sao hắn cÅ©ng không bắt buá»c phải giúp má»t tay, tuy lão giả cứu Äại Bà ng, nhưng ông ta cÅ©ng có mục ÄÃch cả.
âÄúng rá»i, là m thế nà o Äá» liên há» vá»i ông?â. truyá»n tiên hiá»p hay
Du Tiá»u Mặc nháºn lấy nguyên liá»u, thuáºn miá»ng há»i.
Lão giả Äáp: âGần Äây ta không có nÆ¡i á» cá» Äá»nh, Äi tá»i Äâu thì biết tá»i Äó, nếu Du tiá»u hữu không ngại, ta sẽ lưu lại á» Bạch Cá»t trấn, Äến khi ngươi liên há» ta má»i thôi.â
Du Tiá»u Mặc cứ tưá»ng lão giả nói muá»n á» lại cung Äiá»n cá»§a hắn, còn Äang chuẩn bá» từ chá»i kìa, âÄÆ°á»£c, ta phải xưng hô vá»i ông thế nà o?â
âTất cả má»i ngưá»i Äá»u gá»i ta là Hà n Công, ngươi cứ gá»i như váºy lÃ ÄÆ°á»£c, lão phu sẽ không quấy rầy ngươi nữa, gặp lại!â Lão giả nói xong liá»n Äi.
Du Tiá»u Mặc gáºt Äầu, vô thức nói: âÄi thong thả!â
Äợi lão giả Äi tá»i Äại môn, bưá»c má»t chân ra ngoà i, Du Tiá»u Mặc má»i giáºt mình phản ứng, vá»i và ng gá»i ông ta lại, trợn tròn mắt: âÄợi má»t chút, ông nói ông tên là gì?â
Lão giả quay ngưá»i, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn: âHà n Công không phải là tên tháºt cá»§a lão phu, chá» là vì ngưá»i khác Äá»u gá»i lão phu như váºy, cho nên lão phu cÅ©ng quen rá»i, nếu Du tiá»u hữu muá»n biết tên tháºt cá»§a lão phuâ¦â
Du Tiá»u Mặc láºp tức cắt ngang lá»i lão giả, tiếp tục nhìn chằm chằm: âChẳng qua là ta cảm thấy tên cá»§a ông nghe rất quen taiâ¦â
Hắn chợt nhá» tá»i má»t sá»± viá»c Äã bá» hắn quên lãng từ rất lâu.