Truyền Thuyết Chi Chủ Đích Phu Nhân
TruyenChu.IO - Đọc truyện nhanh không QC
âHai vá» tiên sinh, chá» chúng tôi là nÆ¡i cao cấp, ngưá»i không có pháºn sá»± không thá» tùy ý và o.â
Sau khi cản há» lại, phục vụ viên liá»n khách khà nói, không phải là vì xem thưá»ng hai ngưá»i, mà vưá»n hoa Thiên Hải có quy Äá»nh, Äa sá» muá»n và o phải mặc lá»
phục má»i ÄÆ°á»£c, mà má»t phần nhá» không cần tuân thá»§ quy Äá»nh cá»§a vưá»n hoa Thiên Hải chÃnh là há»i viên có thẻ kim cương, bình thưá»ng những ngưá»i nà y Äá»u là nhân váºt rất có mặt mÅ©i.
Hai ngưá»i không có thẻ kim cương, lại mặc trang phục bình thưá»ng, cho nên cần tuân thá»§ quy tắc.
Du Tiá»u Mặc không biết, cho nên hắn rất nghi hoặc, cứ cho hắn là ngưá»i không có pháºn sá»± Äi, nhưng rõ rà ng vừa nhìn LÄng Tiêu là biết Äây là má»t Äại nhân váºt trà n ngáºp quý khÃ, vá» phục vụ viên nà y không có ánh mắt tá»i cỡ nà o má»i có thá» bá» qua LÄng Tiêu chứ.
âThế nà o má»i ÄÆ°á»£c coi là ngưá»i có pháºn sá»±?â Du Tiá»u Mặc kiên nhẫn nói.
Phục vụ viên cưá»i cưá»i: âChá» cần mặc âu phục là Äá»§.â Cách Än mặc thưá»ng ngà y Äã là biá»u tượng cho Äá»a vá» á» vưá»n hoa Thiên Hải, mặc dù yêu cầu y phục có chút kì quái, nhưng hắn Äà nh phải tuân thá»§ quy tắc cá»§a nhà nhà hà ng thôi.
Du Tiá»u Mặc không là m khó phục vụ viên, cÅ©ng không nói cho Du Bách là mình Äã tá»i.
Hai ngưá»i rá»i khá»i vưá»n hoa Thiên Hải, nói Äến âu phục, Du Tiá»u Mặc phát hiá»n từ sau khi tá»i vá» diá»n nà y, không chá» hắn mà ngay cả LÄng Tiêu cÅ©ng chưa từng mặc chÃnh trang, nghÄ© váºy, hắn không khá»i tò mò, không biết LÄng Tiêu mặc âu phục sẽ như thế nà o nhá».
Mưá»i phút sau, hai ngưá»i lại xuất hiá»n á» cá»a và o vưá»n hoa Thiên Hải, ánh mắt cá»§a phục vụ viên dán chặt và o LÄng Tiêu, âu phục mà u trắng khiến y ưu nhã như má»t hoà ng tá», không chá» phục vụ viên, những ngưá»i Äi ngang qua Äá»u choáng váng.
Du Tiá»u Mặc dẫn LÄng Tiêu Äi và o, kiêu ngạo cá»±c kỳ, Äây là nam nhân cá»§a hắn Äó!
Hai phút sau, phục vụ viên còn cảm thán sao trên thế giá»i nà y lại có ngưá»i hoà n mỹ như váºy, chá» mặc má»i má»t bỠâu phục mà u trắng thôi mà khà chất toà n thân Äá»u thay Äá»i, hà o quang chói mắt vạn phần, từng cá» chá» Äá»u trà n Äầy má» lá»±c, mãi tá»i khi hai ngưá»i mặt mÅ©i hằm hằm xuất hiá»n trưá»c mặt, phục vụ viên má»i tá»nh táo lại.
Thấy quần áo há» không chá»nh tá», phục vụ viên láºp tức cản há» lại, âHai vá» tiên sinh, các vá» không thá» và o.â
Lá»a giáºn cá»§a hai ngưá»i vá»n Äã bá»c lên ngút trá»i, nghe thấy phục vụ viên nói váºy, cuá»i cùng cÅ©ng không kiá»m chế ná»i, má»t trong hai ngưá»i Äà n ông giáºn dữ quát: âMẹ kiếp, các ngưá»i còn dám nói vá»i ông không thá» và o cái quái gì, bỠâu phục ông Äây Äặt may hai tháng còn chưa mặc Äá»§ má»t giá» Äã bá» ngưá»i ta cưá»p mất, các ngưá»i phải chá»u trách nhiá»m!â
Phục vụ viên: ââ¦â
Má»i ngưá»i: ââ¦â
Lại nói tá»i Du Tiá»u Mặc và LÄng Tiêu thà nh công Äi và o hoa viên Hải Thiên, hai ngưá»i ÄÆ°á»£c má»t phục vụ viên khác dẫn tá»i gian phòng Du Bách Äã Äặt, vừa Äi và o, bá»n ánh mắt bên trong Äá»ng loạt nhìn qua.
Du Tiá»u Mặc láºp tức cÄng thẳng, hắn vẫn không quen ÄÆ°á»£c vá»i viá»c bá» bá»n ngưá»i cùng nhìn, nhất là mẹ Du vá»i vẻ mặt mong Äợi Äằng kia, ngưá»i mẹ mà hắn Äã từng tôn kÃnh và sợ hãi, má»t quý phu nhân trong lòng hắn, lúc nà y lại bà y ra nét mặt như má»t thiếu nữ, cặp mắt lóe sáng lấp lánh, nhìn hắn Äầy hy vá»ng.
Du Tiá»u Mặc nhìn qua chá» khác, nét mặt mẹ Du liá»n Äá»i thà nh thất vá»ng.
Du Bách ngá»i bên cạnh nhìn chằm chằm và o LÄng Tiêu như gặp kẻ thù, mặc dù cáºu và Du Lá» không ÄỠý tá»i bá» ngoà i cá»§a bản thân cho lắm, nhưng há» Äá»u biết bá» dạng cá»§a mình rất xuất sắc, từ nhá» Äã ÄÆ°á»£c nghe Äá»§ các mỹ từ ca ngợi.
Lúc nà y, Du Bách Äá»t nhiên phát hiá»n, nam nhân thay mình Äứng bên cạnh Du Tiá»u Mặc còn xuất sắc hÆ¡n cả mình, cảm giác tức giáºn trong lòng cà ng dâng cao, Du Tiá»u Mặc lại có thá» chá»n ÄÆ°á»£c má»t ngưá»i hoà n toà n không thua gì cáºu và Du Lá», phải biết xưa giá» khả nÄng quan sát cá»§a ngưá»i nà y rất kém.
âTiá»u Bách, ngÆ¡ ngác gì thế, còn không mau nhưá»ng chá» cho anh hai cá»§a con!â Mẹ Du láºp tức nói vá»i Du Bách ngá»i cạnh bà , Äứa con út từng ÄÆ°á»£c yêu thương nhất, bây giá» lại bá» chê.
Du Bách không Äá» tâm, tất cả sá»± chú ý cá»§a cáºu Äá»u táºp trung hết và o Du Tiá»u Mặc, nghe mẹ nói như váºy, láºp tức Äứng dáºy nhưá»ng chá», có Äiá»u Du Bách chÆ¡i xấu, chá» dá»ch qua bên cạnh má»t ghế, nếu Du Tiá»u Mặc muá»n ngá»i Äó thì phải rá»i LÄng Tiêu ra.
Mẹ Du không chú ý tá»i mấy thứ nà y, mừng rỡ nói vá»i hắn: âTiá»u Mặc, mau tá»i ngá»i cạnh mẹ Äi.â
Du Tiá»u Mặc liếc nhìn Du Bách, sau Äó kéo má»t cái ghế ra ngá»i xuá»ng, âThôi, bá»n con ngá»i Äây lÃ ÄÆ°á»£c rá»i.â Sau Äó hắn chá»§ Äá»ng kéo ghế cho LÄng Tiêu.
Thấy cảnh nà y, mẹ Du láºp tức hiá»u Du Bách Äang giá» trò quá»·, lưá»m má»t cái tóe lá»a, sau Äó má»i ném ánh mắt cầu cứu cho chá»ng mình.
Du Dung nháºn ÄÆ°á»£c tÃn hiá»u nhá» giúp Äỡ từ vợ, Äang Äá»nh nói và i câu, không biết nghÄ© tá»i Äiá»u gì, ông chợt lắc Äầu, Äến bây giá» con vẫn chưa tha thứ cho há», yêu cầu quá nhiá»u sẽ phản tác dụng, còn viá»c con trai dẫn vá» má»t ngưá»i Äà n ông Äã không quan trá»ng.
Bầu không khà láºp tức trầm xuá»ng.
Du Lá» phá vỡ sá»± im lặng: âCó Äiá»u gì còn nghi ngá», bây giá» em cứ há»i Äi.â
Du Tiá»u Mặc ngẩng Äầu nhìn anh, ánh mắt bình tÄ©nh nhìn qua ba khuôn mặt khác, tóm lấy chá»§ Äá» không quan trá»ng nhất mà nói: âCon muá»n biết lá»ch sá» phát triá»n cá»§a Du giaâ¦â
Nếu tháºt sá»± phải ká» hết lá»ch sá» phát triá»n cá»§a Du gia thì có nói ba ngà y cÅ©ng không hết, hÆ¡n nữa cÅ©ng không khác gì những gia tá»c khác, Äiá»u khác biá»t duy nhất là Du gia Ãt khi ra mặt, nhất là sau khi Du Tiá»u Mặc ra Äá»i, há» hoà n toà n Äá» bản thân dung nháºp và o thế giá»i cá»§a ngưá»i bình thưá»ng, cÅ©ng coi mình như má»t ngưá»i bình thưá»ng, mai danh ẩn tÃch mưá»i mấy nÄm.
Mặc dù dá»± tÃnh ban Äầu cá»§a há» có ý tá»t, nhưng lại áp dụng sai cách.
LÄng Tiêu nhìn từng khuôn mặt mang vẻ há»i háºn và áy náy, trên môi Äá»t nhiên ná» má»t nụ cưá»i rất nhạt, quả nhiên phu nhân nhà y nói không sai, trưá»c kia vợ chá»ng Du thá» không há» quan tâm tá»i hắn, nếu như tháºt sá»± quan tâm, chắc chắn phải hiá»u tÃnh phu nhân má»i Äúng.
Thá»nh thoảng trong phòng lại vang lên giá»ng nói dá»u dà ng trầm thấp cá»§a ba Du, thá»i gian dần dần trôi, má»i Äó mà má»t giá» Äã qua, ngưá»i Du gia quan sát nét mặt Du Tiá»u Mặc, ai ngá» Du Tiá»u Mặc lại bình tÄ©nh tá»i ná»i không nhìn ra ÄÆ°á»£c liá»u hắn có ý kiến hay không.
Äúng lúc nà y, có vẻ mẹ Du Äã quyết Äá»nh, Äá»t nhiên Äứng lên Äi tá»i trưá»c mặt Du Tiá»u Mặc, trong ánh mắt kinh ngạc cá»§a má»i ngưá»i, mặc ká» sá»± giãy dụa cá»§a Du Tiá»u Mặc mà nắm tay hắn, sau Äó là m má»t Äá»ng tác khiến Du Tiá»u Mặc kinh hãi tá»i ná»i suýt nữa thì nhảy dá»±ng lên, bà quỳ xuá»ng trưá»c mặt hắn, nưá»c mắt chảy dà i nhá» xuá»ng bà n tay hắn, nhiá»t Äá» kia khiến là n da cÅ©ng muá»n Äá» lên, Du Tiá»u Mặc vô cùng bá»i rá»i.
âTiá»u Mặc, mẹ biết sai rá»iâ¦â
Mẹ Du nói rất nhiá»u lá»i sám há»i, nưá»c mắt chưa từng ngừng rÆ¡i, âm thanh nghẹn ngà o Äáºp và o buá»ng tim cá»§a Du Tiá»u Mặc, Äây là ngưá»i mẹ kiêu ngạo mà hắn từng biết, giá» phút nà y lại quỳ trưá»c mặt hắn sám há»i.
Giá» khắc nà y, bức tưá»ng phòng thá»§ Du Tiá»u Mặc xây lên trong lòng Äang bá» Äánh vỡ từng chút từng chút, quá giảo hoạt!
Bạn có thể dùng phím mũi tên
hoặc WASD để lùi/sang chương.